Không đợi Lam Hi Thần phản ứng lại, người trước mắt đột nhiên ngã về phía sau, Lam Hi Thần hạ ý đưa tay lại kéo khoảng không. Ngụy Vô Tiện ngửa ra sau, liền lộ ra Lam Vong Cơ đứng ở phía sau hắn.
Lam Hi Thần giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy biểu tình như vậy trên mặt "mình", mặt mày hơi lạnh, môi nhẹ nhàng mím lại, đúng là tình cảnh giống như đứa nhỏ lộ ra ngoài, thẳng thắn viết ba chữ không cao hưng lên mặt.
"....Vong Cơ sao vậy? "Lam Hi Thần phục hồi tinh thần, kinh ngạc nhìn về phía Ngụy Vô Tiện.
Ngụy Vô Tiện ngấp ngẩy cười cười: "Lam Trạm hắn...Say rồi. "
Lam Hi Thần lại có một loại cảm giác hợp lý, hắn điểm đầu, cũng không hỏi Lam Vong Cơ tại sao đột nhiên uống say, chỉ nói: "Vậy ngươi và Vong Cơ hãy nghỉ ngơi thật tốt. " - Nói rồi liền muốn xoay người trở về phòng. Lam Vong Cơ trong ánh mắt sáng ngời đề phòng, bộ dạng vừa ủy khuất vừa giống như lo lắng hắn cướp Ngụy Vô Tiện đi. Thấy vậy, hắn thực sự chột dạ.
"Trạch Vu Quân chờ một chút!" - Ngụy Vô Tiện vội vàng nói: "Không phải đã nói đi bên bờ sông thả đèn sao? "
Lam Hi Thần khẽ kinh ngạc: "Có thể sao Vong Cơ..."
Ngụy Vô Tiện liên tục nói: "Không có việc gì không có việc gì! Cũng chỉ say thôi. " - Lam Vong Cơ vừa mới uống say liền trói tay hắn, đợi lát nữa không chừng còn muốn làm gì đây! Hơn nữa trước khi Lam Vong Cơ uống say hắn mới trêu chọc Lam Vong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-bich-tien-doan-tinh-khong-the-noi/1039660/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.