Ba người vốn dĩ cái gì cũng chưa nhìn thấy, giờ phút này càng là đồng loạt nhất trí nhìn về phía ngoài cửa sổ bên kia, thưởng thức "phong cảnh" căn bản không tồn tại.
Phong Thanh Ngạn sắc mặt lúc này mới dịu đi một chút, ánh mắt tiếp tục dừng ở cửa sổ trên tầng phía trước.
Cô đáng yêu, cô bối rối, cô xinh đẹp…… Tất cả những gì tốt đẹp của cô, dù chỉ thể hiện rồi trong chốc lát như vậy, anh cũng không muốn cho phép bất kỳ người đàn ông nào khác có mơ ước……
Cho đến khi ánh đèn bên trong từ từ tối dần, Phong Thanh Ngạn mới thu lại tầm mắt, khôi phục dáng vẻ bình tĩnh và tự kiềm chế mình: “Về công ty.”
“Vâng.” Tài xế nhanh chóng ngoảnh cổ lại, nói vâng một tiếng, một lần nữa khởi động xe, lúc đó theo bản năng nhìn thoáng qua thời gian, không nhiều không ít, chỉ mười phút.
……
Trên tầng, phòng ngủ Hạ gia.
Trở về trong ổ chăn Hạ Tiểu Nịnh rất nhanh ngủ thiếp đi, cũng không biết là mơ thấy cái gì, cô ở trên giường trở mình, sau đó bỗng nhiên 'a' một chút, cười khẽ ra tiếng……
……
Bộ phận nghiên cứu và phát triển của Phong thị phát hiện, tổng giám đốc bọn họ sau khi trải qua một chuyến bay dài có vẻ…… Càng thêm anh tuấn đẹp trai, tinh thần có mười phần!
Hội thảo này vẫn luôn diễn ra từ đêm khuya cho đến rạng sáng cũng chưa thấy anh lộ ra nửa chút mệt mỏi, trong lúc đó càng là đưa ra rất nhiều chỉ thị cùng với ý kiến thích hợp, cuối cùng đưa ra quyết định mấu chốt.
Mạch suy nghĩ có trật tự, mười phần rõ ràng quả quyết, thậm chí sức chiến đấu so với trước lúc đi công tác càng mạnh hơn!
Boss trên con đường điên cuồng công việc lại lần nữa tiến hóa thăng cấp, chỉ còn đám người còn lại chỉ có thể càng thêm cố gắng vùi đầu làm việc chăm chỉ hơn, đổ máu đổ mồ hôi không đổ nước mắt!
Mà Boss bọn họ tăng ca ước chừng hai ngày hai đêm, sau khi xử lý xong đống văn kiện quan trọng chồng chất lúc trước, cuối cùng cũng nghe nói trợ lý Tề ban hành một chỉ lệnh mới:
“Từ hôm nay trở đi, tôi muốn nghỉ phép.”
“……”
Người toàn công ty cằm đều phải rớt đến rốn bụng rồi.
Cả năm 365 ngày, trừ khi ngày nghỉ lễ bắt buộc theo luật quy định nếu không sẽ không bao giờ nghỉ ngơi, tổng giám đốc đại nhân lại có thể chủ động nói chính ngài muốn nghỉ phép……
……
Hạ Tiểu Nịnh ở trong nhà chờ đợi hai ngày, Hạ Chí Dũng về nhà liền tiến hành huấn luyện chuyên sâu với con gái, ba con hai người người ở trong phòng bếp mỗi ngày đến tận đêm khuya mới ra, đối với cuộc thi lần này vô cùng coi trọng.
Đã đến buổi chiều chủ nhật rồi, Diệp Anh cũng đến, “Tiểu Nịnh, cậu có biết cuộc thi lần này còn có giám khảo nào không?”
“Ngoại trừ Mộ Đình Tiêu, còn có ai?” Hạ Tiểu Nịnh khó hiểu mà nhìn bạn thân đang ở trên bàn cơm đang chạm vào cánh gà ăn một cách ngon lành, “Tại sao lại đột nhiên hỏi cái này?”
“Tớ hai ngày nay suy nghĩ,” Diệp Anh cầm lấy cánh gà chạy tới, “ Cuộc thi Trù Thần này thật ra là một cuộc thi không có đặt ra tiêu chuẩn, cậu làm đồ ăn nếu phù hợp khẩu vị giám khảo nào đó, nói không chừng có thể được chấm điểm cao, nếu không phù hợp sẽ không được. Cho nên đây là chuyện rất chủ quan.”
“Sau đó thì sao?”
“Cậu phải tìm hiểu rõ ràng có những vị giám khảo nào, sau đó hiểu những người này một chút, căn cứ vào khẩu vị bọn họ mới làm tốt đồ ăn được ah!”
“Dường như…… Rất có đạo lý!” Hạ Tiểu Nịnh gật gật đầu, “Nhưng mà tớ cũng không biết có những giám khảo nào!”
“Đi nghe ngóng!”
“Làm sao nghe đây?”
“……” Diệp Anh nhất thời cũng nghẹn lời, không thể tìm được ban tổ chức hỏi ban giám khảo có những người nào a? Vậy nhất định sẽ bị hiểu lầm trở thành muốn hối lộ trước, nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Hạ Tiểu Nịnh trong đầu bỗng nhiên nghĩ ra một người, “Đã có, tớ biết phải hỏi ai rồi!”
“Ai?”
“Cậu từ từ, tớ lập tức gọi điện thoại bảo người ta đi ra!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]