Loại hưởng lạc thống khổ này kéo dài tới hơn nửa đêm.
Lý Bách Chu liên tục giãy dụa, đá đạp lung tung, sau đó đầu hàng trong miệng nam hộ lý. Đến lần thứ tư kết thúc, phía chân trời cũng đã hơi hơi phiếm trắng.
Lý Bách Chu tinh bì lực tẫn tựa vào vách động, hai mắt thất thần nhìn thẳng phía trước. Y cũng không phải loại người tính dục nồng hậu, ngày thường gần như là thanh tâm quả dục. Hiện giờ bị bắt túng dục thâu đêm, cả đêm tinh thần đều buộc chặt, chỉ sợ nam hộ lý lại lần nữa đè y xuống. Cứ thế trôi qua nửa đêm, Lý Bách Chu giống như cá mắc cạn, tinh thần lẫn tinh lực đều bị sói mòn. Y cảm giác mình đã thoát lực, thận hư.
Nam hộ lý tựa hồ tự cảm thấy mình hèn mọn thấp kém, ngoại trừ ôm hôn nửa thân dưới Lý Bách Chu, gã không dám làm cái gì khác. Càng khỏi nói tới đôi môi ánh mắt mà gã vẫn tâm tâm niệm niệm.
Không trung dần dần sáng sủa, gã từ giữa hai chân Lý Bách Chu ngẩng đầu lên, trong ánh mắt ôn nhu đong đầy tình yêu cùng sùng kính với người trong lòng.
Gã đã khinh nhờn thánh địa này, thừa dịp đêm tối che dấu, lưu lại dấu vết dơ bẩn của bản thân lên đó.
Tuy rằng tội không thể tha thứ, nhưng tình có thể tha.
Gã cảm thấy rất thống khoái, những năm gần đây chưa bao giờ thỏa mãn như hiện tại.
Lý Bách Chu vẻ mặt đờ đẫn nhìn thẳng gã. Y tuy rằng trên thân thể khoái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-trung-tieu-oc/3287692/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.