Từ sau sự kiện đó, quan hệ của hai người dường như đã thay đổi.
Thủy Tinh đối với cô đã dịu dàng hơn trước, còn bắt đầu biết cười. Mỗi lần đối diện với nụ cười của anh là cô không thể nào cưỡng lại.
Đôi mắt của anh rất bắt mắt, màu tóc lại càng chói lóa, cộng thêm nụ cười như ánh ban mai kia đã chiếu cho cô muốn mù con mắt luôn rồi.
"Vui vẻ ghê ha. Không ngờ cô hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc như vậy"
Con vật đã lâu không xuất hiện, khiến cô cũng quên mất luôn sự tồn tại của nó. Bây giờ nhìn thấy mới làm cô chợt nhớ ra.
"Bé Tích, cả tháng nay cậu đi đâu thế?"
"Đã bảo không được gọi ta như vậy" Tuy bực bội vì bị cô trêu chọc, nhưng nó vẫn không quên chuyện chính.
"Đã đến lúc cô phải đi rồi."
"Sao?"
Hạ An chợt nhớ đến thỏa thuận lúc đầu của cô và Điển Tích. Sau khi thành công khiến cho Thủy Tinh yêu Mỵ Nương thì cô phải rời khỏi. Nghĩ đến đây, lòng cô bỗng thắt lại.
"Có thể.. chậm một chút không?"
"Không! Ngày vua Hùng thông báo kén rể không còn xa nữa. Nếu cô vẫn ở đây, tên Thủy Tinh chắc chắn sẽ nghi ngờ."
Nhìn thấy biểu hiện không nỡ của cô, Điển Tích chợt hiểu ra.
"Lẽ nào cô yêu anh ta rồi sao?"
Không thấy cô trả lời, Điển Tích liền coi đó như một sự xác nhận.
"Cô điên rồi! Nên nhớ hai người không cùng thế giới. Không thể nào đến với nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-tinh-thuy-tinh-ke-danh-cap-trai-tim-vi-than/2981180/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.