Lâm Đông Đông về nhà giặt hơn nửa ngày mới đem bóng rổ cọ sạch sẽ, đôi tay ngâm trong nước lạnh băng lúc đỏ lúc trắng, trong đầu đã đem Tưởng Hải Dương cùng đám chân chó của hắn mắng không biết bao nhiêu lần.
Thế nhưng ngày thứ hai cậu vẫn là bé ngoan đem bóng đưa đến trước mặt Tưởng Hải Dương, hy vọng có thể từ đây không phải chạm mặt bọn họ nữa.
Tưởng Hải Dương nhìn quả bóng sạch sành sanh trước mặt, rất hài lòng.
Trước đây mỗi lần phân công cho một thằng nhóc trong nhóm giặt bóng, nó đều không nghiêm túc giặt, nhiều
lắm chính là đem bóng vứt trong nước xoa xoa một hồi. Vì vậy Tưởng Hải Dương quyết định, đem nhiệm vụ giặt bóng trọng đại này từ đây giao cho Lâm Đông Đông.
Lâm Đông Đông nhìn qua trắng nõn nà, làm việc cũng nhanh nhẹn, rất tốt!
Lâm Đông Đông mặt đau khổ, làm sao mới vậy đã nhìn chúng cậu! Cậu nỗ lực cùng Tưởng Hải Dương giảng đạo lý, "Nhà bà tôi cách giếng khá xa, đi lấy nước có chút vất vả...cái kia... "
Không chờ cậu nói hết câu, Tưởng Hải Dương liền đánh gãy lời cậu, "Vậy thì tới nhà tôi giặt! Tiệm tạp hoá Hải
Dương biết không, chính là nhà tôi. Tan học cậu cùng tôi về nhà, nhà tôi trong sân có giếng nước."
Lâm Đông Đông đương nhiên biết tiệm tạp hoá Hải Dương, bà ngoại bảo trong thôn có ba tiệm tạp hoá thì nhà hắn bán nước tương giá tiện nghi nhất, cho nên thường sai Lâm Đông Đông qua đó mua. Bất quá lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-thon-tinh-ai/2641834/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.