Thử một lần "Trợ giúp lẫn nhau", Tưởng Hải Dương cảm giác phi thường hài lòng! Mới vừa cùng Lâm Đông Đông hôn môi cảm thấy hôn môi thật thoải mái, không nghĩ tới cùng cậu xoa xoa lẫn nhau còn thoải mái hơn!
Thế nhưng Lâm Đông Đông lại có điểm xoắn xuýt, hôn môi còn chưa tính, hiện tại đã sờ soạng bộ phận sinh dục của nhau, hai người bọn họ như vậy, không đúng lắm đi?
Bất quá Tưởng Hải Dương có thể dùng hai ba câu nói liền thuyết phục cậu, đều là nam sinh mà, sờ nhau có là gì, cũng không phải nữ sinh, cũng không mất mát gì! Lại nói hai người đều thoải mái, vì sao không làm? Bọn hắn bây giờ cần phải hảo hảo đọc sách, không phải thời điểm tìm đối tượng nữ! Cho nên, hai người bọn họ, nên trợ giúp lẫn nhau!
Lâm Đông Đông thấy Tưởng Hải Dương nói có đạo lý, nhưng lại giống như là lạ ở chỗ nào. Bất quá quá phức tạp cậu không nghĩ ra liền không muốn nghĩ nữa. Thế nhưng, Tưởng Hải Dương cũng không thể cùng người khác trợ giúp lẫn nhau đi! Cùng ai cũng không được, Lưu Chấn bọn họ cũng không được!
Tưởng Hải Dương gõ đầu Lâm Đông Đông! Hắn sao có khả năng đi tìm người khác trợ giúp! Lại còn là bọn Lưu Chấn, hắn xưa nay không nghĩ tới muốn cùng nam sinh khác thân thiết, nghĩ tới đều sẽ một thân nổi da gà!
Hắn chính là hiếm lạ Lâm Đông Đông, muốn hôn, muốn ôm, muốn sờ, một chút cũng không có bởi vì Lâm Đông Đông cùng mình đều là nam mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-thon-tinh-ai/2641827/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.