Bên trong một thung lũng hẹp nằm ở lưng chừng núi, giữa màu xanh bạt ngàn của núi rừng thỉnh thoảng lấp ló vài mái nhà tranh, một cột khói nhẹ từ gian nhà nào đó đang không ngừng bay lên, rất nhanh đã hòa theo làn gió tan biến không còn chút dấu vết.
Lúc này bên dưới một ngôi nhà khá lớn được xây dựng theo kiểu nhà sàn. Một đám người đang đứng ngồi không yên, hận không thể nhảy lên vọt thẳng vào bên trong mà nghe cho thỏa thích.
***
La Nhất Phong buồn bực không thôi. Cứ tưởng lần này bọn họ bắt được một con dê béo có thể thoải mái làm thịt. Ai ngờ thịt đã không có, bây giờ đến cả một chút da lông có khi cũng không thể lấy.
Nhìn vẻ mặt thối của lão đại nhà mình, La Nhị Gia híp cặp mắt hoa đào lên tiếng:
"Có vẻ như tên tiểu bạch kiểm kia quen biết lão nhân nhà chúng ta. Coi bộ lần này là cố tình tìm đến nên mới dễ dàng để cho chúng ta" bắt "đi như vậy."
Một thanh âm lạnh lùng hờ hững tiếp lời:
"Ta đã nói mà, làm gì có ai ngu đến nỗi đi qua địa bàn của chúng ta lại phô trương thanh thế như vậy. Rõ ràng tên tiểu bạch kiểm kia có ý đồ đen tối gì đó."
"Hừ, các huynh cũng đừng một câu hai câu nói người ta tiểu bạch kiểm. Muội thấy hai người các huynh trông còn bạch kiểm hơn."
La Nhị Gia và La Tứ Thiếu: "..."
Lúc này, La Tam Si vẫn đang ngồi xổm dưới đất chống hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-tac-du-ky/2531873/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.