Sau khi từ thư phòng đi ra, La Nhất Phong bèn ngăn Lê Lâm lại:
"Thế tử đợi đã."
Lê Lâm quay đầu, có chút nghi hoặc nhìn hắn:
"Phong huynh còn có việc gì sao?"
Chỉ thấy La Nhất Phong tiến lên vài bước, vẻ mặt nghiêm túc hỏi y:
"Thế tử mấy ngày nay phái người ra ngoài có nghe được chút tin tức gì về hai vị đệ đệ của ta không?"
Lê Lâm khẽ nhíu mi đáp:
"Vẫn chưa có tin gì cả. Có khi nào bọn họ đã quay trở lại sơn trại hay không?"
La Nhất Phong rất quả quyết nói:
"Không có chuyện đó đâu."
Hắn hiểu rõ hai thằng nhóc kia nhất, La Tứ Thiếu được sư phụ phái đi tìm La Tam, cho nên khi chưa tìm thấy thì tuyệt đối sẽ không trở về. Còn La Tam Si, đừng nói là hắn không biết đường, cho dù có người dẫn đường thì cũng nhất định sẽ không trở về giờ này để bị sư phụ trách phạt.
La Nhất Phong suy nghĩ một lát mới nói:
"Thế tử thử cho người hỏi thăm các thôn trấn dọc đường đi từ núi Ngưu đến kinh thành xem sao. Biết đâu lại có tin tức."
"Phong huynh yên tâm, ta đã sắp xếp rồi." Lê Lâm gật đầu đáp.
"Làm phiền thế tử." La Nhất Phong cũng ôm quyền đáp lại.
"Ai.. chúng ta mới là người làm phiền đến mọi người ah. Dù sao nếu không vì giúp hầu phủ, các huynh đệ trong sơn trại cũng sẽ không mỗi người một ngả như bây giờ." Hắn có chút áy náy nói.
"Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-tac-du-ky/2531846/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.