Lại qua mấy ngày.
Bất kể Kim Bảng sơn trang phái ra bao nhiêu người, đến một cái bóng của "trang chủ phu nhân" cũng đều tìm không thấy. La Tứ Thiếu cứ như đã biến mất khỏi thành Kinh Châu này vậy.
Chỉ tội cho những ảnh vệ đi theo một đường này. Bây giờ đang phải hứng chịu lửa giận ngút trời của Hình trang chủ.
Hình Thiên nhìn đám ảnh vệ quỳ trước mặt, vung tay ném mạnh ly trà xuống đất. Khuôn mặt tuấn mỹ tà mị giờ đã vô cùng âm trầm, hắn nở nụ cười lạnh lẽo:
"Thế nào? Vẫn không tìm được?"
Không một ai trong đại sảnh can đảm lên tiếng. Hình Thiên bỗng hướng nam tử đang yên lặng đứng ở một bên, ném cho hắn một cuộn tranh, lạnh lùng phân phó:
"Ảnh Nhị, ngươi lập tức báo cho phân đường ở những nơi khác, bảo bọn họ phái người ra ngoài tìm kiếm người trong bức họa này. Còn nữa.."
Hắn dừng một chút như suy nghĩ chuyện gì, sau đó nói:
"Cho người đến tiêu cục Phúc Uy tìm Hàn Việt, điều tra xem hắn có biết tin tức gì về" phu nhân "hay không."
Nam tử kia ôm kiếm chắp tay cúi đầu, thanh âm trầm thấp lãnh liệt đáp:
"Thuộc hạ đã biết." Sau đó liền rời đi.
Hình Thiên liếc nhìn mấy người còn đang quỳ phía dưới, lạnh lùng nói:
"Ta đã nói không tìm thấy người thì tự khắc đi lĩnh phạt. Còn không mau cút ra ngoài?"
Đám người giống như được đại xá, lập tức ôm quyền khấu tạ rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-tac-du-ky/2531830/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.