Bên trong một đình viện, Hoa Ngũ Sắc vừa lấy đồ ăn vừa trợn mắt nhìn đám tiểu thư nhà quyền quý ở nơi này.
Sao đám người này có thể ngồi một chỗ mà hàn huyên suốt thế? Cái gì cầm, kì, thi, họa sao không mau mau thi triển ra đi. Cho nàng có cái để giải trí, thật sự là chán muốn chết ah.
Như hiểu được tiếng lòng của nàng, một vị tiểu thư trong đó bỗng nhiên đề nghị:
"Hay là chúng ta chơi trò gì đó cho vui đi?"
"Có thể chơi cái gì bây giờ?" Một nữ tử khác hỏi.
"Không lẽ lại chơi mấy trò ném tên, giải câu đố? Cái này cũng quá cũ rồi."
"Vậy thì đá cầu đi?" Không biết là ai lên tiếng nói.
Cả đám đều quay lại liếc nhìn nàng ta một cái trắng mắt. Trời tối như vậy, ngươi có thể nhìn thấy cầu ở đâu chúng ta gọi ngươi một tiếng sư phụ ah?
Cô nương kia có chút xấu hổ mà rụt cổ lại. Làm gì ghê thế, nàng chỉ nói cho vui thôi mà.
Đúng lúc này, một nữ tử mặc y phục màu tím nhạt nhìn về phía Hoa Ngũ Sắc, lớn tiếng nói:
"Ta thấy không bằng hỏi ý kiến vị cô nương kia thử xem?"
Từ nãy đến giờ nàng để ý thấy nữ nhân này chỉ lo ăn uống, hoàn toàn không đếm xỉa gì đến bọn họ ở bên này. Bộ dạng giống quỷ chết đói như vậy, thật sự là làm mất mặt đám tiểu thư khuê các như các nàng. Người như thế có lẽ cũng không có gia thế gì đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-tac-du-ky/2531819/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.