Thời gian thấm thoáng trôi qua, đã gần sáu tháng Tít được ở lại nhà hội đồng Tịnh, con nhỏ được việc hơn một chút, mặc dù tay chân có hơi lóng ngóng nhưng nó luôn phụ giúp mấy anh chị gia đinh trong nhà.
Mợ Hân thì càng ngày càng thương Tít hơn, vì nó rất nghe lời mợ Hân, mợ sai cái gì nó đều nghe theo mợ hết ráo, đến cả việc đi chơi với cậu Thành nó cũng hạn chế không đi nhiều như mọi khi luôn, mợ nói mợ không thích nó đi chơi với cậu Thành bỏ mợ ở nhà mình ên.
Vậy là Tít nghe theo lời mợ Hân dặn, cậu Thành mà có qua chơi cho bánh cho kẹo thì nó nhận, nhưng cậu hẹn nó đi chơi thì nó đều biện lý do là còn bận hầu cho mợ Hân để từ chối cậu.
Mà tính ra nó thích ở nhà chơi với mợ Hân hơn, không biết sao chỉ cần ở gần mợ thôi, không cần bày trò gì chơi nó vẫn thấy thích, đơn giản là nó thích ngắm nhìn mợ lúc mợ ghi chép sổ sách.
Tít thích nhìn mợ lúc mợ chăm chú đọc sách cho nó nghe, mọi dáng vẻ bận rộn của mợ đều được Tít thu vào tầm mắt, nó ước gì nó không khờ, để nó có thể phụ giúp mợ phần nào công việc sổ sách mà ngày nào mợ cũng phải thức đêm thức hôm để làm cho cậu Tùng
Nó thấy mợ mệt, mợ còn thức khuya rồi hay đau đầu thì nó thấy xót quá trời, nó thấy khó chịu trong lòng, tại sao cậu Tùng bỏ mợ ở nhà làm một đống sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-sac/2924366/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.