Mùa hè năm 1925
Rồng rắn lên mây
Có cây núc nắc
Có nhà điểm binh
Hỏi thăm Thầy thuốc
Có nhà hay không?
Thầy thuốc: Có, mẹ con rồng rắn đi đâu?
Rồng rắn: Rồng rắn đi lấy thuốc cho con
Thầy thuốc: Con lên mấy?
Rồng rắn: Con lên một
Thầy thuốc: Thuốc chẳng ngon
Rồng rắn: Con lên hai
Thầy thuốc: Thuốc chẳng ngon
Rồng rắn: Con lên ba
Thầy thuốc: Thuốc chẳng ngon
Rồng rắn: Con lên bốn
Thầy thuốc: Thuốc chẳng ngon
Rồng rắn: Con lên năm
Thầy thuốc: Thuốc chẳng ngon
Rồng rắn: Con lên sáu
Thầy thuốc: Thuốc chẳng ngon
Rồng rắn: Con lên bảy
Thầy thuốc: Thuốc chẳng ngon
Rồng rắn: Con lên tám
Thầy thuốc: Thuốc chẳng ngon
Rồng rắn: Con lên chín
Thầy thuốc: Thuốc chẳng ngon
Rồng rắn: Con lên mười
Thầy thuốc: Thuốc ngon vậy, xin khúc đầu
Rồng rắn: Cùng xương cùng xẩu.
Thầy thuốc: Xin khúc giữa.
Rồng rắn: Cùng máu cùng me.
Thầy thuốc: Xin khúc đuôi
Rồng rắn: Tha hồ mà đuổi.
Tiếng cười đùa văng vẳng của đám nhóc làm cả bầu không khí trở nên rộn ràng hơn, nhưng từ phía góc cây xa xa luôn có một ánh mắt non nớt dõi theo từng hành động cử chỉ của đám trẻ, trong ánh mắt ấy có vài tia thích thú, tò mò, và nhút nhát
"Anh hai ơi"
Đột nhiên có một đứa trẻ cất giọng, mặt mày con bé không có một chút huyết sắc, gầy gò ốm yếu, đang cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-sac/2924302/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.