Ngoài trời còn đang tối đen như mực, không khí vào mùa đông se se lạnh, chiếc xe Citroen Traction Avant đang chạy bon bon trên con đường tráng nhựa êm ái, Ánh tựa lưng vào ghế xe nghỉ ngơi một chút, vì em biết sau khi đã ra đến bến cảng rồi, hành khách đông đúc ồn ào, khó mà có thể thư giản được như bây giờ...
Bốn giờ sáng, tiếng loa phát thanh thông báo con tàu F0219 sau vài phút nữa sẽ bắt đầu khởi hành, âm thanh vang vọng inh ỏi khắp mọi ngóc ngách bến cảng, hành khách nườm nượp kéo nhau lên tàu, từ các cậu trai trẻ đến các quý ông trung niên ăn diện những bộ côm-lê đen xám lịch sự, đâu đó lác đác thêm vài cô thiếu nữ váy vóc trang nhã, bất chợt, em đưa ánh nhìn sang dáng vẻ háo hức của các cô gái ấy, Ánh lại liên tưởng đến bản thân em ngày xưa, vào ngần ấy năm về trước, em cũng đã từng giống như các cô gái ấy...
Luôn luôn ấp ủ cho bản thân mình một ước mơ và khát khao cháy rực đến với vùng đất xa hoa, thơ mộng.
Nhưng tiếc thay, nơi ấy không phù hợp dành cho em, hay nói đúng hơn
Paris không dành cho những con người cô đơn, lạc lõng
Chuyến đi này chỉ có em và con Mận thôi
Trong mỗi chuyến buông hàng, Mận lúc nào cũng đi theo săn sóc cho em, từ việc giặt giũ đến chuyện cơm nước, Mận năm nay vừa tròn hai mươi, chẳng hiểu sao Mận không chịu lấy chồng, mà cứ đòi theo hầu em miết, má em có khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-sac/2924268/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.