Tám ngày sau thì họ đến Nam Dương. Nơi ẩn cư của Độc Thiên Vương là một tòa thảo xá trên núi Phương Sơn, ngoại thành Nam Dương. Nó mộc mạc nhỏ bé nên chẳng có chỗ chiêu đãi một lúc ba chục người. Vì vậy, Cốc lão đưa cả đoàn vào thành dùng bữa trưa.
Khi đi đến Thiên Hỷ Đại Tửu Lâu, bọn Thiên Cơ ngỡ ngàng vì thấy nơi này đã bị quân Cẩm Y Thị Vệ canh phòng nghiêm mật, không cho bất cứ ai vào.
Nhan Tranh giật mình nói nhỏ :
- Công tử! Cỗ xe đậu trước tửu lâu chính là cỗ loan xa của nhị Công chúa.
Độc Hồ Điệp kéo áo Thiên Cơ :
- Tướng công. Chúng ta cứ vào quán đối diện ăn uống và bàn tính.
Lát sau, cả đoàn đã có mặt trên tầng hai của Mỹ Vị đại phạn điếm. Từ đây, đôi mắt chim ưng của Thiên Cơ có thể nhìn rõ cảnh tượng bên kia đường. Tiểu công chúa đang giận dữ quát mắng bọn cung nữ, thái giám và chẳng chịu ăn uống.
Độc Thiên Vương cau mày nói :
- Xem tình hình thì đúng là thánh thượng đã cho người đến triệu Công chúa về cung. Nhưng Hách Nhân Bình đang lăm le bắt sống Bảo Châu, chỉ e nấy trăm tên thị vệ này không chống lại nổi.
Cốc Dao Trì thắc mắc :
- Hài nhi không hiểu vì sao Phi Điểu hội lại muốn bắt Tiểu công chúa?
Cốc lão lắc đầu tỏ ý không biết nhưng Tần Lĩnh Quái Khách Nhan Tranh lại lên tiếng :
- Bẩm thiếu phu nhân. Trước khi rời Bắc Kinh, thuộc ha có nghe phong phanh việc Hoàng tử nước Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-quy/1352149/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.