Mọi người lập tức giải tán, trong thành lại truyền đến tiếng động binh đao, càng lúc càng lớn. Khương Hằng chạy như bay đến trong điện, hô: "Tằng Vanh đâu?! Tằng Vanh đi đâu vậy?!"
Trấp Lung vội vàng tiến vào trong điện, Giới Khuê một tấc cũng không rời, đi theo bên người hai người, quét mắt nhìn một vòng trong điện.
Chu Du bước nhanh vọt vào, lớn tiếng nói: "Bọn họ đã tới! Binh mã chúng ta ở đâu?"
Khương Hằng nhanh chóng quyết định nói: "Thông tri Vệ Bí, đem toàn bộ quân coi giữ an bài đến trên tường thành đi, Võ Anh công chúa sẽ đến!"
Trấp Lung nói: "Gọi toàn bộ quan viên đều tiến vào."
"Không!" Khương Hằng nói, "Lúc này không thể trập trung mọi người ở một chỗ."
Cùng lúc đó, ngoài cung bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết, ba người ngay tức khắc im lặng.
"Vệ Bí ở đâu?" Khương Hằng đột nhiên cảm thấy có điềm xấu.
"Ta không biết." Trấp Lung nói, "Giới Khuê, ngươi đi xem."
"Không," Giới Khuê nói, "Nhiệm vụ hàng đầu của ta, là bảo hộ Khương...... Bảo hộ hai ngươi an toàn, bắt đầu từ bây giờ, không thể đi đâu cả."
"Không đúng." Khương Hằng bỗng nhiên nghĩ tới một ý nghĩ không ổn, nhưng điều này không hợp với lẽ thường! Vệ Bí không cần phải tạo phản, nhiều thế hệ Vệ gia đều nguyện trung thành với nhà họ Trấp, cho dù là Vệ Trác thì cũng nghe lệnh Trấp Tông, vì sao lại muốn làm phản?
Ngoài điện, tiếng la hét đã đến gần, mũi tên ngay lập tức bay vào, Khương Hằng thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229547/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.