Trong một đêm, Hào Quan phòng giữ trống không gặp phải trận lửa lớn, giống như trận chiến dịch Tống Trâu đốt Ngọc Bích quan kia, Hào Quan hoàn toàn luân hãm, ngay khi cửa quan vừa vỡ, chủ lực chân chính của nước Ung do Trấp Lăng suất lĩnh ngay lập tức vọt vào trong quan, cũng hành quân gấp không ngừng tới gần Tế Châu.
25 vạn đại quân ở Tầm Đông giữ chân quân chủ lực nước Trịnh, hiện giờ bên trong thành Tế Châu chỉ có không đến một vạn binh, nước Trịnh sắp gặp phải vận mệnh mất nước.
Mà kế sách của Khương Hằng, đúng là tương kế tựu kế, muốn đem quân đội chủ lực của Trấp Tông dụ vào giữa nước Trịnh, mở ra một lỗ hổng, đưa bọn họ kéo đến trước thành Tế Châu, sau khi phân tán quân đội một cách hiệu quả, bọn họ sẽ chiến một trận quyết định.
"Nếu Trấp Tông không ở trong đội ngũ này thì sao?" Giới Khuê nói.
"Ông ta nhất định ở đây," Cảnh Thự nói, "Thời khắc đoạt được vương thành nước Trịnh, ông ta tuyệt sẽ không vắng mặt."
Không có người nào hiểu rõ Trấp Tông hơn Cảnh Thự, trận chiến diệt quốc này, Trấp Tông sẽ không mượn tay người khác, cần phải tự mình công phá vương đô nước Trịnh, đi lên trước bậc thang cung điện, tận hưởng thời khắc đắc ý nhất trong cuộc đời ông ta.
Khi đến Tế Châu, bọn họ thấy binh mã nước Ung đang ở ngoài thành hạ trại, Trấp Tông phái ra đội quân tấn công Tầm Thủy chẳng qua là muốn giữ chân Long Vu, ông ta suất lĩnh năm vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229525/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.