Trong điện, Cảnh Thự cùng Khương Hằng vẫn ngồi ngay ngắn như cũ.
"Cánh cứng cáp rồi," Trấp Tông uống rượu, cười nói, "Giống như con Hải Đông Thanh kia."
Khương Hằng không có nói chen vào, hắn biết lúc này mình không nên mở miệng, cần phải nhường lời cho Cảnh Thự nói, bởi vì chuyện này, đối với Cảnh Thự mà nói rất quan trọng.
"Hằng Nhi ở Giang Châu thiếu chút nữa đã chết." Cảnh Thự không để ý đến nụ cười châm chọc của Trấp Tông, nói.
"Hắn còn có thể tới đây," Trấp Tông cười nói, "Liền không có chết. Hằng Nhi, ngươi đã chết sao?"
Trấp Tông nâng chén về phía Khương Hằng, nhưng trong tay bọn hắn không có rượu, Trấp Tông liền tự nhiên uống lên.
"Vì sao?!" Cảnh Thự cơ hồ là phẫn nộ quát lên.
Giọng nói kia vang vọng ở trong điện, Khương Hằng bị tiếng gào kia làm cho hoảng sợ, hắn dự cảm Cảnh Thự sẽ vì hắn mà trực diện chống đối với Trấp Tông. Nhưng trạng thái giống như một cơn sấm sét này, là hắn chưa bao giờ gặp qua.
Cảnh Thự tức giận đến phát run, một tay nắm chặt Hắc Kiếm.
"Ngươi muốn giết ta?" Bỗng nhiên Trấp Tông bật cười nói, "Võ công ngươi tất cả đều là do ta dạy, binh pháp ngươi cũng là đi theo ta học, hiện tại ngươi muốn dùng Hắc Kiếm của cha ngươi tới giết ta? Có từng hỏi qua cha ngươi hay chưa?"
Cảnh Thự cầm theo Hắc Kiếm, trầm mặc mà đi tới trong chính điện.
Khương Hằng lập tức nói: "Ca."
Khi Trấp Tông nghe thấy lời này lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229503/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.