Khương Hằng ngày thường cũng không ra khỏi cung, mới vừa đi ra ngoài một bước, Trấp Tông liền phái người tới, thật sự là trông chừng bọn họ đến gắt gao, hắn chỉ phải cùng Thái Tử Lung đi về trước.
Hôm nay cùng trước kia lại rất khác nhau, trước Đông Chí ba ngày, toàn bộ những vị đại thần trung tâm trong triều đã ngồi vào vị trí, chỉ chờ Thái Tử Lung cùng Khương Hằng trở về.
Lục Ký cùng Quản Ngụy giống như trước đó đã trải qua một vòng thảo luận, hai người cùng nhau nhìn Khương Hằng.
"Trấp Miểu đâu?" Trấp Tông hỏi.
"Còn đang sửa một bước cuối cùng của tường thành," Khương Hằng đáp, "Lập tức liền tới."
"Đóng cửa lại," Trấp Tông phân phó nói, "Khi nào tới thông truyền là được."
Giới Khuê tiến lên đóng lại cửa điện, canh giữ ở bên ngoài, Khương Hằng nhìn quanh mình, Vệ Trác, Lục Ký, Chu Nhung, Tằng Tùng cũng tới, cộng thêm Quản Ngụy, trường hợp nghiêm trọng này thật sự là trước nay chưa từng có.
Thái Tử Lung cũng phát hiện, nhìn Khương Hằng gật gật đầu, hai người tách ra, Thái Tử Lung đi tới ngồi vào bên cạnh Trấp Tông.
"Hai việc," Trấp Tông nói, "Là biện pháp ngươi đề ra, cần phải làm cho mọi người rõ ràng."
Khương Hằng cùng Quản Ngụy trao đổi ánh mắt, một già một trẻ tuy cũng không lén trao đổi tin tức, nhưng tâm tư lẫn nhau lại không thể rõ ràng hơn.
"Nguyện kính cẩn lắng nghe." Khương Hằng nói.
Tằng Tùng như suy tư gì, nhìn Khương Hằng.
Trấp Tông nói: "Quyết định tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229469/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.