Giải thích tiêu đều chương: Tình liếm nghé, trâu già liếm nghé con, chỉ sự thương yêu của trâu già dành cho nghé con. So sánh sự thương yêu của cha mẹ đối với con cái.
Cảnh Thự đang dẫn quân vây công phủ Thành chủ, Trịnh Quân tử thương khắp nơi, người Phong Nhung đều là xạ thủ trời sinh, chiếm cứ trên cao, liên tục mấy làn mưa tên bay xuống, hơn vạn cung tiễn vững vàng áp chế được phủ Thành chủ.
Lúc Khương Hằng chạy tới, chiến sự đã kết thúc, Cảnh Thự một chân đá văng đại môn phủ Thành chủ.
Bên trong, người giám sát do Thái Tử Linh phái tới trừng lớn hai mắt, nhìn hai người.
"Đã lâu không gặp a." Khương Hằng nhận ra gã, đó là lúc trước hắn ở trong vương cung Tế Châu, môn khách dưới trướng Thái Tử Linh.
"Khương đại nhân?" Người nọ chấn kinh rồi, vội nói, "Đừng giết ta! Đừng......"
Một mũi tên từ bên cạnh bay tới, bắn trúng yết hầu người nọ, Khương Hằng lập tức quay đầu, chỉ thấy Thủy Tuấn cầm trong tay cung tiễn, trên người mặc võ phục, tóc búi lên, buộc bằng một sợi dây màu xanh.
Thủy Tuấn nói: "Sau khi bọn họ vào thành, giết không ít tộc nhân chúng ta."
Khương Hằng gật gật đầu, hỏi: "Người Để đâu?"
Thủy Tuấn nói: "May mà khi phá thành, chúng ta dương Đông kích Tây, thả không ít tộc nhân chạy thoát ra ngoài, đều ở ngoài thành chờ."
Cảnh Thự nói: "Đi giải vây cho vương đô, đi không?"
"Đi," Thủy Tuấn nói, "Đợi ta triệu tập quân đội liền tới. Không cần uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229460/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.