Rời đi thôn Ca Cáp Nột, Khương Hằng lại đụng phải đám người trẻ tuổi gặp lúc mới tới, chỉ là lần này người ít hơn, tiểu quý tộc như cũ ngồi trên lưng ngựa, xa xa nhìn hắn nói một câu ngôn ngữ Phong Nhung.
Giới Khuê phiên dịch cho Khương Hằng nói: "Y hỏi ngươi xem xong rồi sao."
Khương Hằng gật đầu nói: "Xem xong rồi!"
Tiểu quý tộc kia lại hỏi chuyện, lần này có người tùy tùng của y phiên dịch, hỏi: "Địa điểm tiếp theo là chỗ nào?"
Khương Hằng cũng không biết, nói: "Dọc theo đường đi! Các ngươi là tới săn thú sao?"
Nhìn bộ dáng kia, có lẽ nam tử quý tộc Phong Nhung muốn kết bạn cùng bọn họ, nhưng Khương Hằng cùng Giới Khuê cần nói chuyện riêng, liên quan đến các dân tộc nước Ung, không muốn để cho bọn họ nghe thấy.
"Nếu có duyên, gặp lại ở thôn sau!" Khương Hằng nói.
Lần này nam tử quý tộc Phong Nhung không có bỏ đi, dừng ngựa tại chỗ, nhìn theo bọn họ rời đi.
Khương Hằng nghi hoặc hỏi: "Đó là ai?"
Giới Khuê không chút để ý mà đáp: "Có lẽ là một tù trưởng của bộ lạc nhỏ, cuối xuân đầu hạ, bọn họ có thói quen ra cửa săn lập xuân, nhận không ra. Cất quyển sách của ngươi cho kĩ, đừng tùy tiện để người khác thấy."
"Xem ra nước Ung cũng không có bản lãnh gì để nói," Khương Hằng lật lật quyển sổ trên tay, nói, "Những tệ nạn này nhưng không ít hơn so với các nước phương Nam Trung Nguyên a."
Giới Khuê nói: "Xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229432/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.