Khương Hằng đi theo Giới Khuê rời đi điện Đào Hoa, Giới Khuê đi ở đằng trước, Khương Hằng hỏi: "Tay đỡ hơn chưa?"
Giới Khuê đáp: "Nhận được quan tâm." Nói hoạt động cánh tay: "Y thuật của ngươi quả nhiên lợi hại, không hổ là đồ đệ La Tuyên, danh bất hư truyền."
Khương Hằng nhìn cây đào ở một bên, phương Nam đã sắp vào hạ, lúc này ở đất Bắc khó khăn lắm mới bắt đầu vào Xuân, điện Đào Hoa giống như tên, trong hoa viên trồng đầy hoa đào.
"Cô tổ mẫu ngươi là người Việt," Giới Khuê không chút để ý nói, "Sau khi gả đến phương Bắc, lòng nhớ quê hương, tiên vương liền tiêu số tiền lớn mua về rất nhiều hoa đào đất Việt, để nàng nhìn ngắm mỗi năm khi mùa xuân tới."
"Ừm." Khương Hằng đứng ở trong vườn, hắn cũng đã có chút năm không nhìn thấy hoa đào đất Việt, trước đây ở Tầm Đông chính là lãnh địa cũ của nước Việt, hoa đào là màu đỏ. Mà hoa đào ở Hải Các là một loại khác, màu trắng.
Giới Khuê nói: "Khi ta bằng tuổi ngươi, ở phía Nam trước nay vô pháp vô thiên, cũng là tiên vương thu lưu ta, từ đó liền vì nước Ung bán mạng."
Khương Hằng nghiêng đầu đánh giá Giới Khuê, nói: "Cho nên thật ra thì, ngươi trung với cô tổ mẫu ta."
Giới Khuê nói: "Ta trung với Vương thất họ Trấp, đi đi."
Không biết vì sao, hiện tại Khương Hằng cảm thấy trong cung Ung to như vậy, người làm hắn có cảm giác thân thiết nhất, ngoại trừ Cảnh Thự, ngược lại là Giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229428/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.