Nửa canh giờ sau, trong phủ Cơ Sương.
"Ta không đi gặp nàng," Cảnh Thự đối Khương Hằng nói, "Ngươi cũng đừng đi, để Lý Mịch tự mình đi đi."
Khương Hằng nghĩ tới sự thù địch của Cơ Sương đối phụ thân mình, chỉ không biết, nàng có thể đem tình hình cụ thể tỉ mỉ nói cho huynh trưởng hay không, sau khi trầm mặc một lát, ở trên chuyện này nghe lời Cảnh Thự, bởi vì hắn biết, đây là chuyện Cảnh Thự một mực kiên trì.
Nghe được tin Lý Mịch đến, Cơ Sương vô cùng hoảng hốt, từ trong viện chạy ra.
"Ca!"
"Sương Nhi!"
Lý Mịch nhìn muội muội của mình, tức khắc không chịu nổi bi thương, cởi bỏ dịch dung, bước nhanh tiến lên ôm chặt lấy Cơ Sương.
Cơ Sương tuy đã cự tuyệt Cảnh Thự, nhưng sâu trong nội tâm lại như cũ chờ mong huynh trưởng có thể thoát thân, sớm trước đó nghe được tin hành cung nổi loạn, nhất thời trong lòng nóng như lửa đốt, khi thì lo lắng Cảnh Thự cùng Khương Hằng thất bại bị bắt, khi thì lại lo lắng phụ vương tức giận giáng tội xuống dưới, bắt lại huynh trưởng không thể thành công chạy trốn, xuống tay ban chết.
May mà Lý Mịch bình yên vô sự, mà hai anh em cũng có thể thoát thân, Cơ Sương nghĩ lại nhưng lời đã nói trước đó với Cảnh Thự, trong lòng lờ mờ có chút hổ thẹn.
Lúc ban đầu nàng đối với Cảnh Thự ấn tượng cũng không tốt, nghiêm túc mà lãnh khốc, hơi có cổ ngạo khí áp đảo phía trên người trong thiên hạ. Nhưng dần dần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229416/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.