Quỷ tiên sinh nhìn Khương Hằng hồi lâu, cuối cùng lắc lắc đầu.
Khương Hằng minh bạch, nhưng lại không có hết hy vọng, còn muốn lại cầu y vài câu, Quỷ tiên sinh lại phân phó nói: "Nếu hắn chưa chết, các ngươi rồi sẽ có một ngày gặp lại; nếu hắn đã chết, lại hà tất tiếp tục chấp nhất như thế?"
Khương Hằng trầm mặc mà quỳ gối trước tháp chôn cốt chi Hạng Châu, nhắm hai mắt, mưa theo chiều gió lại lần nữa tán lại đây, đánh vào trên mặt trên người hắn.
Ban đêm, Quỷ tiên sinh không biết đi nơi nào.
Trong đại điện Hải Các, La Tuyên ngồi ở trước bàn dài mở ra hộp đồ ăn, bên trong là cơm cùng với một con cá sốt tương.
Khương Hằng mở ra hộp đồ ăn trước mặt, cơm chiều cùng La Tuyên giống nhau, đây là bữa cơm đầu tiên hắn chân chính được ăn sau mấy tháng, nhưng mà, cổ họng hắn bị nước mắt ngặn lại, cái gì cũng nuốt không nổi.
"Cơm là La Tuyên nấu," một giọng nói vang lên, "Y muốn hỏi ngươi, ăn ngon không?"
Tùng Hoa lại xuất hiện, nàng ngồi ở trên giữa bàn dài Hải Các, lộ ra mắt cá chân trắng tinh như ngọc. La Tuyên lại phảng phất làm như không thấy nàng.
"Ta cái gì cũng không có nói," La Tuyên không vui nói, "Không cần thay ta lên tiếng, ngươi thật sự phiền nhân tinh."
Khương Hằng hơi ngẩng đầu, nhìn Tùng Hoa.
Khương Hằng nói: "Đây là chỗ nào?"
"Tiên sinh không phải đã nói cho ngươi?" La Tuyên không chút để ý đáp, "Thương Sơn, Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229377/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.