Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(*) Câu thành ngữ chỉ người phụ nữ thướt tha xinh đẹp.
Tác giả: Quân Đại
Editor: nanaluvsj/Shenllino
☆☆☆
Sau ngày hôm đó, tin tức người thừa kế của Tô gia ở phía nam bị tập kích, hôn mê bất tỉnh truyền đi khắp ngõ ngách vương triều Đường gia. Dân thường thì lấy làm câu chuyện trà dư tửu hậu, không khỏi xúc động cảm thán mấy hồi. Còn các chính khách cảm thấy thế nào, lại phản ứng ra sao, cũng chỉ trong lòng mình hiểu rõ.
*chính khách: người trong giới chính trị.
Công tác chỉnh đốn nội bộ ở Minh Nguyệt đường cũng được tiến hành quyết liệt, kết hợp với mạng lưới tin tức của Lê Mộ lôi ra không ít 'trùng độc'. Mà Đường Dạ Vũ im lặng gần nửa tháng cuối cùng cũng có động thái. Cậu ta lấy thân phận người thừa kế Đường gia thông báo muốn tiến hành một đợt quyên góp lớn, vì hạnh phúc của dân nghèo trong khu vực, mời tất cả các gia tộc cao quý, phú thương giàu có cùng với các nhân vật có ảnh hưởng lớn tham gia.
Đêm đó, Đường triều thịnh thế trên tầng cao nhất của quán rượu, tiệc tùng linh đình, lộng lẫy rực rỡ. Buổi quyên góp theo hình thức tiệc rượu, cả một tầng mấy trăm mét vuông, ngay giữa là sân khấu lớn hoa lệ cổ xưa theo phong cách ca múa kịch thời trung cổ. Dùng sân khấu làm trung tâm, bốn phía xung quanh bày trí rất nhiều ghế sofa dài màu đỏ sậm san sát nhau. Xen giữa bày biện nhiều loại rượu ngon, còn có điểm tâm ngọt phương Tây. Đèn treo cao cỡ nửa người trên trần rũ xuống, vô số tua rua sáng lấp lánh, tựa như đuôi váy hoa lệ của nữ thần giáng trần, cực kỳ xa hoa.
Chừng 10 giờ đêm, những người nhận được thư mời phần lớn đều có mặt, từ các cụ già tóc hoa râm đến những thanh niên tài giỏi đẹp trai, từ những vị phu nhân đến mỹ nữ, cái gì cần có đều có đủ. Mọi người tụ năm tụ ba chung một chỗ, nâng ly nói chuyện phiếm, nhưng nụ cười trên mặt không mấy ai chân thành, đa số đều có suy nghĩ riêng. Bất kể trai gái già trẻ, ánh mắt đều là đảo qua đảo lại, vô tình tìm kiếm cho mình những 'món hàng' hợp khẩu vị, đánh giá đối phương, đánh giá có thể 'thu thập' đối phương hay không.
Song một giây sau, toàn bộ ánh mắt đều tập trung hết lên hai người đang tiến vào cửa. Vinh Tây Lăng mặc một bộ âu phục màu bạc tối thêu tỉ mỉ, cơ thể cao lớn, gương mặt vô cùng tuấn mỹ, tựa như một vị vua từ một quốc gia cổ xưa thần bí, phách khí và cao quý. Mà mỹ nhân hắn đang thân mật ôm, khoác một bộ sườn xám tơ lụa màu xanh được viền bạc, hoa mỹ diễm lệ. Tóc đen được quấn sau đầu, nút thắt ếch sườn xám mang hướng cổ xưa kéo một đường kín cổ, hoàn hảo giải thích được thế nào là cám dỗ cấm dục. Nhưng hạ thân lại 'thoáng mát' khiến người khác muốn xịt máu mũi, từ eo bắt đầu xẻ tà thành hai mảnh một trước một sau, mỗi bước đi đều toát ra xuân quang, nhưng lần nào cũng không lộ ra hoàn toàn, chỉ mơ hồ thoáng thấy bờ mông lấp ló, vừa to vừa tròn, trông tươi ngon nhiều nước, bóp một cái là có thể vắt ra sữa. Hiển nhiên ngực cũng không chút kém cạnh, ngực nở béo múp, lại có eo thon yêu kiều không nhịn được.
Gương mặt tinh xảo xinh đẹp, mà khoé miệng... lại còn dính vài vệt trắng đục. Ở chỗ này nam nữ trải đời đều nhìn ra, đó rõ ràng là tinh dịch của đàn ông. Nhìn kỹ hơn, bộ dạng mỹ nhân quyến rũ mà biếng nhác, mắt ngập ý xuân, kết hợp với đôi môi đỏ mọng hơi sưng lên, cả người đều tỏ ra yêu mị dâm đãng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, giai nhân nghiêng nước nghiêng thành như vậy, chỉ có thể là Tô Quân Lan. Vinh tiên sinh đối với sườn xám và dáng vẻ diễm lệ ướt át trang điểm đậm của mỹ nhân đã thèm thuồng từ lâu, cuối cùng cũng tìm được dịp thích hợp 'làm điệu' cho bà xã dâm đãng nhà mình. Mà Tô mỹ nhân trước giờ vốn nhiệt tình, lại vô cùng sung sướng chơi đùa tình thú với ông xã thân ái của mình. Tô Quân Lan đã sớm quen với ánh mắt mang dâm ý của người ngoài, vốn không chút để ý, lại phát hiện bọn họ cứ nhìn chằm chằm vào môi y, tò mò đưa tay lau một cái, phát hiện 'đồ' nam nhân để lại.
Tô Quân Lan oán giận trợn mắt nhìn nam nhân một cái, tại hắn ta cả!! Trước khi xuống xe mỹ nhân có chút khát, trên xe lại không có nước uống, vốn định xuống mua, ai ngờ nam nhân cười xấu xa kéo khoá quần, thả cây dương v*t thô to ra đút y uống 'sữa tươi' dinh dưỡng ở trong. Mỹ nhân vừa ngửi được khí tức giống đực phát tình nồng đậm trên người ông xã, lúc này người cũng mềm nhũn, còn say mê hơn, đói khát đỡ dương v*t lên mút mát nhiệt tình, để ông xã đút tinh dịch đậm đặc no bụng.
Vinh Tây Lăng đời nào cưỡng được đôi mắt ngại ngùng thẹn thùng của mỹ nhân, lúc này kéo người vào trong ngực ôm ấp xoa xoa, dưới sự chứng kiến của mọi người diễn một màn hôn lưỡi kiểu Pháp, thậm chí đứng gần một chút có thể thấy được đầu lưỡi hai người dây dưa quấn quít nhau, nước miếng chảy ra và thể dịch lưu lại đều bị Vinh Tây Lăng liếm sạch, sau đó chia sẻ với mỹ nhân.
Trừ Lê Mộ đang bình chân như vại xem kịch vui, phàm là giống đực đều bị mỹ nhân câu ba hồn bảy phách. Thêm nữa còn trông thấy một màn như vậy, không ít người lúng túng 'dựng lều' ở đũng quần.
Bùi Thiếu Lăng hiển nhiên có thể nhận ra mỹ nhân quốc sắc thiên hương kia chính là Tô Quân Lan, dùng hết sức mới có thể nén được xúc động không tiến lên đoạt lấy Tô Quân Lan, đem quần áo y xé vụn.
Nói là tiệc rượu quyên góp, nhưng người chủ trì vẫn chậm chạp chưa lên sân khấu, mọi người cũng không chạy tìm Đường Dạ Vũ chất vấn, chỉ tự mình mua vui. Cũng may loại tiệc tùng như vậy cũng không thiếu trai xinh gái đẹp, chạm phải kích tình, khung cảnh nhất thời nóng lên hoà cùng kích thích.
Vinh Tây Lăng ôm chặt vai mỹ nhân chọn một góc tương đối yên tĩnh ngồi xuống, Tô Quân Lan mềm nhũn vươn tay đấm đấm ngực hắn, làm nũng oán hận: "Ông xã xấu xa, biết trên miệng người ta còn dính đồ mà không thèm nhắc."
Vinh Tây Lăng chặn lại cái miệng nhỏ xinh đang làm nũng, quẹt môi y: "Khoé miệng dính 'sữa' ông xã không phải rất bình thường sao? Cái này chứng tỏ chúng ta rất ân ái nha."
Quả nhiên lại thua nam nhân lưu manh, mỹ nhân cao ngạo hừ lạnh: "Không để ý anh nữa."
Vinh Tây Lăng vui vẻ nhìn bộ dáng ngạo kiều nho nhỏ của y, vội vàng dụ dỗ: "Ngoan, bảo bối ngoan nào. Mang giày cao gót bị đau chân đúng không, ông xã xoa cho em."
Đi trên giày cao gót quả thật khó chịu, mỹ nhân nghe lời nằm xuống, hai chân nhỏ trắng nõn gác lên đùi nam nhân, vui vẻ chờ được phục vụ, lại không chú ý tới ý đồ xẹt qua trên mặt nam nhân, nụ cười xấu xa.
Ban đầu là thực sự nghiêm túc xoa bóp mắt cá chân đau nhức của mỹ nhân, nhưng từ từ, cảm giác thay đổi. Nam nhân dùng lực nhẹ nhàng, những chỗ chạm vào cũng từ mắt cá chân mở rộng đến đầu gối. Tô Quân Lan cảm thấy cơ thể như có lông vũ êm ái quấy rầy, ngón chân không kiềm được co rút, nhỏ giọng 'hừ hừ' kêu. Nhiều năm thừa hoan, cơ thể y đã sớm bị nam nhân chăm sóc dạy dỗ đến không biết xấu hổ lại dâm đãng đói khát, không có một khắc không khao khát đối phương đùa giỡn dục vọng, trêu đùa không ngớt. Hơn nữa chân bị sờ mấy cái, tiểu côn th*t trước người cũng đã dựng lên, cúc huyệt trước khi tới đây đã bị dương v*t bự hung hăng 'yêu thương' qua lại nhộn nhạo xuân thuỷ, ngứa ngáy như có móng vuốt gãi gãi.
Không còn cách nào khác, mỹ nhân chỉ có thể len lén đưa tay vào giữa sườn xám, cầm ngọc hành đáng thương nhẹ nhàng an ủi, eo nhỏ vặn vẹo qua lại, hy vọng có thể mượn ma sát ghế sofa giảm chút cảm giác ngứa ngáy vô cùng ở tao huyệt.
Vinh Tây Lăng đã quen với mọi phản ứng của mỹ nhân làm sao lại nhìn không ra y động tình, nhưng vờ như không biết, ôn nhu nói: "Bảo bối, ông xã xoa giúp em nửa ngày, có phải nên để chân nhỏ 'báo đáp' ông xã một lần không?"
Mỹ nhân đang đắm chìm trong kích thích lén lút thủ dâm nơi công cộng, nghe được âm thanh vang lên bên tai, theo bản năng hỏi ngược lại: "Ư hưm... Muốn báo đáp thế nào vậy?"
Vinh Tây Lăng không trả lời, trong góc tối đem quần tây và quần lót cởi xuống hết, thả ra cây dương v*t thô to nóng hổi đang cương cứng, nâng hai chân ngọc ngà mềm mại của mỹ nhân lên, dính sát vào không chút kẽ hở, thở dài một hơi thấp giọng nói: "Cục cưng của anh, xoay chân giúp ông xã bắn ra, ông xã cho hai chân đáng yêu của cưng tắm 'sữa'."
Ngón chân mềm mại chôn trong phần lông um tùm của nam nhân, kích thích sinh ra vô số dòng điện nhỏ, nam nhân che mắt mọi người. Nhiệt độ nóng bỏng lòng bàn bàn chân truyền thẳng đến trái tim yếu ớt, kích thích run rẩy, cũng thiêu cháy mỗi tấc da thịt y, tiếng rên nhỏ vụn bị nam nhân nuốt hết vào bụng.
Theo kinh nghiệm đã qua, chỉ có 'làm' như nam nhân nói, y mới có thể thoả mãn cơ thể dâm đãng này của mình. Huống chi cây dương v*t thô to kia là thứ mình thích nhất, nằm mơ cũng muốn nó liên tục thao mỗi tấc trên người mình, làm cho y từ trên xuống dưới chìm trong tinh dịch, hai chân đói khát cũng tương tự nào chịu bỏ qua thứ bảo bối kia. Não chưa kịp suy nghĩ cơ thể đã phản ứng trước, hai chân tự động kẹp chặt nam nhân, tuốt lên tuốt xuống, khi nặng khi nhẹ kẹp lại, tham lam hưởng thụ nhiệt độ ấm nóng ở nam căn.
"Ha... Tao hoá, cưng thế nào chân cũng kẹp lại rồi. Cả người cưng có phải từ trên xuống dưới là để cho đàn ông chơi nhỉ, ha... Tuốt nhanh hơn chút, hừ... Chân đẹp lắm, dương v*t được cưng làm quá thoải mái."
"Ư ha... Ông xã, em muốn, muốn... Thí mắt muốn dương v*t bự, hu hu... Tiểu kê kê cũng thèm dương v*t bự, ông xã mau tới chơi tiểu kê kê em, ưm ưm... Tự mình làm thật khó chịu..."
"Hừ... Tiểu tao hoá, ông xã muốn bắn, a... Này bắn cho cưng, tinh dịch tưới đầy chân cưng, cho thí mắt nhỏ của cưng ăn dương v*t bự... Ha ha, bắn cho cưng..."
"Oa oa, ông xã... Em cũng bắn, tiểu kê kê bị mình chơi đến bắn... Hu hu, thật xấu hổ quá..."
Hai người gần như xuất tinh cùng lúc, Vinh Tây Lăng ôm mỹ nhân ướt đẫm mồ hôi, cởi áo khoác phủ lên hạ thể y, lại dùng tư thế bế trẻ nhỏ đi tiểu banh hai chân mỹ nhân ra. dương v*t bự mới vừa phát tiết xong trên cái mông mỹ nhân cọ cọ mấy cái liền uy tráng dựng thẳng, trực tiếp xông vào mỹ huyệt mềm mại trơn ướt của mỹ nhân...
☆☆☆
Sườn xám sexy
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.