Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Quân Đại
Editor: nanaluvsj/Shenllino
☆☆☆
"Vinh ca ca... Ưm..."
Trên chiếc giường lớn trải nhung đen tuyền, nằm bên trên là một mỹ nhân quốc sắc thiên hương. Trên người y chỉ khoác một tấm áo sơ mi trắng được khảm đá tinh xảo, nút áo lại mở hết ra, nửa thân dưới lại không có vật gì, bắp đùi trắng nõn hơi mở, lộ ra tính khí phấn nộn đứng thẳng. Ngón tay thon dài vẽ vòng vòng qua lại trên ngực, khó nhịn mơn trớn núm vú, đôi môi đỏ mọng dụ người phạm tội rên rỉ gọi tên thân mật của người đó.
Vinh Tây Lăng vừa vào phòng chính là thấy một màn khiến người ta trào ngược máu như vậy. Hắn bước nhanh đến bên giường đem người ôm vào trong ngực, không chờ đối phương phản ứng liền mau chóng áp lên, hôn yêu tinh câu người bên dưới thật sâu. Được cánh tay mạnh mẽ hữu lực của nam nhân ôm chặt, mỗi một ngõ ngách trong khoang miệng đều bị ôn nhu lại cường thế liếm lấy một lần, Tô Quân Lan thoải mái cả người cũng run rẩy, say mê nhìn người đàn ông đang liều mạng chiếm lấy y làm của riêng, gương mặt tuấn mỹ như thần mặt trời, làn da màu mật, thân thể ưu nhã thon dài nhưng tràn ngập sức mạnh đều khiến người ta phát điên. Thật là yêu người đàn ông này quá đi mất, hận không thể tan vào máu thịt hắn, vĩnh viễn không tách rời.
Đương lúc đắm chìm triền miên, Vinh Tây Lăng đã đem hai chân y kẹp vào bên hông, ngón tay cắm vào tiểu huyệt đỏ tươi ướt át tiêu hồn, nhanh chóng rút ra cắm vào, liên tục kéo ra d*m thủy. Chỉ chốc lát sau, Vinh Tây Lăng liền cảm nhận tiểu huyệt được mình chăm sóc dạy dỗ đến vô cùng dâm đãng kia đang đói khát khó nhịn mời gọi nam căn của hắn.
Hắn không khỏi bật cười: "Quả là một tiểu dâm đãng." Tô Quân Lan đảo mắt, nhất thời toát ra phong tình vô hạn, thấy nam nhân hận không được lập tức đem y thao chết trên giường. Đáng tiếc mỹ nhân còn không biết mình có bao nhiêu yêu mị quyến rũ, dịu dàng nói: "Còn không phải là do anh ~ Nếu không phải anh, em làm sao sẽ trở thành như vậy, anh phải chịu trách nhiệm."
Lời nói nũng nịu mềm mại, là đàn ông thì không thằng nào cưỡng lại được, Vinh Tây Lăng vội nói: "Rất tốt, anh chịu trách nhiệm, cả đời chịu trách nhiệm thỏa mãn tiểu yêu tinh dâm đãng cưng." Dứt lời, eo động một cái, bất ngờ cắm vào thánh địa tiêu hồn kia khiến hai người sung sướng không ngừng thở dốc. Vinh Tây Lăng một tay xoa núm vú, một tay đùa bỡn vuốt ve chân ngọc khiến Tô Quân Lan dâm kêu không ngớt. Ngọc hành run rẩy phun ra từng cỗ tinh dịch trắng đục, dính đầy hạ thể hai người.
Tay Vinh Tây Lăng quay lại bụng dưới mỹ nhân xoa bóp, đem thể dịch dính dấp kia bôi loạn khắp nơi, động tác cắm rút càng thêm cuồng mãnh, đâm mỹ nhân thở dốc không ngớt, tiếng kêu trầm bổng ngọt ngào.
Tô Quân Lan không hiểu vì sao bị cắm vào, chỉ có thể như cũ khóc kêu, khao khát nam nhân yêu thương, hai chân bị vặn thành các kiểu hình dáng, trên người trừ vết hôn vết ngắt, còn không biết tinh dịch của ai.
Vinh Tây Lăng bị tiểu yêu tinh kẹp sướng muốn thăng, cảm thụ nội bích nóng bỏng, lại nảy lên hành động ác liệt một hồi, tất cả đều bắn vào chỗ sâu nhất trong cơ thể Tô Quân Lan.
Tô Quân Lan bị làm đến choáng váng, nhưng cảm xúc nóng bỏng trong cơ thể khiến y run lên một cái, mở to đôi mắt xinh đẹp. dương v*t Vinh Tây Lăng cũng không đi ra ngoài, để tư thế kết hợp cúi người xuống hôn lên má mỹ nhân. Tô Quân Lan bị hôn thoải mái, không ngừng rầm rầm rì rì nhướn người lên, cả người chui vào lồng ngực Vinh Tây Lăng cọ cọ.
Vinh Tây Lăng ôn nhu bên tai mỹ nhân: "Bảo bối, ngậm ông xã ngủ sao, hửm?"
Tô Quân Lan mơ mơ màng màng đáp một tiếng, vô cùng mệt mỏi thiếp đi.
Vinh Tây Lăng chăm chú nhìn mỹ nhân ngủ, yêu thương vô hạn mãnh liệt toát ra như biển khơi đêm khuya, tĩnh lặng mạnh mẽ. Tiểu nhân nhi cao quý kiêu ngạo trong lòng cam nguyện ở dưới thân thừa hoan, nhu tình mật ý ở bên bầu bạn, cho dù tung hoành hắc đạo, sát phạt trong chớp mắt, Minh Nguyệt đường chủ Vinh Tây Lăng cũng cảm niệm trời cao ban cho.
- ---------
Hai người ôm nhau ngủ say, khi tỉnh lại trời đã sáng trưng. Lại ở trên giường vui đùa một phen, Vinh Tây Lăng mới đem mỹ nhân sắc mặt đỏ ửng ôm vào phòng tắm tẩy rửa. Mỹ nhân một bộ dáng bị giày vò thê thảm, Vinh Tây Lăng nơi nào nhịn được, lần nữa trào lên lửa dục, hung hăng yêu thương tâm can bảo bối mấy lần nữa mới tha, liên tục giày vò đến lúc xế trưa mới không cam lòng dẫn mỹ nhân đến cuộc hẹn.
Tuy nói Vinh Tây Lăng cùng Tô Quân Lan mỗi ngày đều yêu đương oanh oanh liệt liệt, hạnh phúc mỹ mãn, nhưng thời đại bọn họ sinh sống chính là khói chiến loạn lạc, lâu đài Đường gia vương triều sụp đổ, đông tây nam bắc tứ đại quân phiệt tranh quyền đoạt lợi, chòng chọc như hổ đói mồi.
Tô Quân Lan là tiểu công tử Tô gia - một trong tứ đại quân phiệt đóng ở phía nam. Hai nhà Vinh - Tô là quan hệ thông gia, có phước cùng hưởng, có nạn cùng chịu, đôi bên hỗ trợ lẫn nhau mấy thập niên, hai người cũng cùng nhau lớn lên, tóc mai vấn vít, bất tri bất giác lại sinh ra cảm tình với nhau. Phong cách làm việc của Vinh Tây Lăng nhanh - chuẩn - ác, còn chưa đợi có người phản đối, lập tức đem người quăng lên giường. Hơn nữa còn bản thân thế lực khổng lồ, ép mọi người không dám lên tiếng.
Cũng may Tô gia còn có vị dấn thân vào quân đội, đại công tử cứng rắn quả cảm đảm đương vị trí thủ lĩnh bắt đầu sự nghiệp, tặng đi một Tô Quân Lan ngược lại có thể được Vinh Tây Lăng hỗ trợ hết mình, cũng coi như nhất cử lưỡng tiện.
Mà hôm nay, hẹn gặp mặt hai người bọn họ chính là anh hai của Tô Quân Lan - Tô Cô Vân. Nơi này là địa bàn của Đường gia vương triều, ngai vàng ở thành Cố Lan. Kiến trúc đặc biệt tràn ngập ý vị cổ điển, nhưng vẫn không mất đi không khí sầm uất phồn hoa.
Xe hơi sang trọng màu đen ngừng trước một tòa nhà khổng lồ, phỏng theo kiểu dáng nhà thờ, từng lớp từng lớp hẹp trên cửa sổ phản chiếu ánh mặt trời vàng rực, lưu chuyển không ngừng, thánh khiết xinh đẹp. Nhưng nơi này tên lại gọi là Quốc Sắc Thiên Hương, là nơi tràn ngập dục vọng. Chỉ túy kim mê, túy sinh mộng tử(*),tình sắc, súng ống, ma túy, tất cả các cuộc giao dịch đều có thể hoàn thành ở chỗ này.
Một vở kịch đan xen lòng người và dục vọng đang vén lên bức màn che.
- -------------------
(*) Chỉ túy kim mê, túy sinh mộng tử: Xa hoa đồi trụy, sống mơ mơ màng màng.
- -------------------
Tui lại đào hố bộ mới =))))))) Mới đọc cứ tưởng cổ trang mà không phải vì thấy kỳ kỳ, mà hiện đại thì cũng không giống, sau đó mới nhận ra là thời kỳ chắc giống kiểu Dân quốc (mà tui cũng hông chắc có đúng hay không hic...). Túm lại là tui cũng chưa biết nó là ở thời đại nào T^T
Dạo này còn giả thiết nó giống phương Tây ?
☆☆☆
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.