Sở Du vò tờ giấy, nhanh chóng bình tĩnh lại.
Nàng nhìn chằm chằm những bức thư từ tiền tuyến được Vệ Uẩn và Vệ Quân gửi về, cách đánh của Vệ gia quả thật bảo thủ, không có khả năng sẽ truy đuổi quân địch. Nhưng tất cả vẫn xảy ra, ngày tám tháng chín bị bao vây ở thung lũng Bạch Đế, hôm nay là ngày chín tháng chín……
Sở Du nhắm mắt lại, nàng biết, trên chiến trường nhất định đã xảy ra chuyện mà nàng không biết.
Nàng cũng ý thức được, năm đó cả nhà Vệ gia được truy phong tước vị, tuyệt đối không phải chỉ vì Vệ Uẩn trở thành lương tướng, là kết quả của việc được quân vương cất nhắc.
Những tin tức nắm được sau khi trọng sinh chưa chắc đã đúng, là nàng quá tự phụ, quá tin tưởng vào những tin tức mình có được, cho rằng mình sống lại một đời là có thể xoay chuyển tình thế.
Nàng nhắm mắt lại, điều chỉnh hô hấp, bên cạnh là Vệ Thu và Vệ Hạ, Trường Nguyệt Vãn Nguyệt chờ ở sau lưng nàng, sắc mặt Vệ Thu không giấu nổi nôn nóng, hắn nhỏ giọng nói: “Thiếu phu nhân, chúng ta không thể phong tỏa tin tức này.”
“Ta biết.”
Sở Du mở mắt ra, thở một hơi rồi nói: “Ta lập tức đi tìm bà bà, trước hết không ai được biết tin tức này.”
Vệ Thu hơi khó xử, tin tức này quá lớn, nhưng Vệ Hạ lại bình tĩnh hơn, cung kính nói: “Vâng, xin nghe theo căn dặn của Thiếu phu nhân.”
Sở Du gật đầu, bước nhanh về phía phòng của Liễu Tuyết Dương.
Lão thái quân Vệ phủ ngày thường cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-cham/269438/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.