Nam Sơn vừa quỳ xuống, Chử Hoàn liền lờ mờ có dự cảm, nhưng đợi đến khi Nam Sơn thật sự ngẩng đầu nhìn anh mà nói ra, trong đầu Chử Hoàn vẫn “Uỳnh” một tiếng.
Trước kia anh cảm thấy câu “mở cờ trong bụng” này là từ để miêu tả sự hớn hở của một người một cách văn vẻ.
Bây giờ thì anh đã hiểu, hóa ra đây là tả thực, hình dung một người cần thuốc trợ tim hiệu quả tức thì như thế nào.
Họng Chử Hoàn động nhẹ, cả người loạng choạng ngay tại chỗ, cạn sạch vốn từ.
Thế là anh bèn không nói gì, khom lưng nâng mặt Nam Sơn lên, cho cậu một nụ hôn không ngầu cũng chẳng có kỹ thuật lắm. Anh chỉ vô thức muốn hôn người này, vừa nghĩ đến Nam Sơn sẽ lập tức là của mình, sau lưng là vách đá sắp đổ hay là ngày tận thế hung tàn đến hơi thời thượng cũng được, Chử Hoàn đều ném phăng ra sau đầu.
Một luồng hơi nóng từ ngực bốc lên, làm hốc mắt Chử Hoàn hơi nóng, anh cảm thấy mình có chút mất mặt, giống như mấy đời chưa từng yêu đương vậy, vội vã chớp chớp mắt, mò mẫm muốn quay về hình tượng phong lưu phóng khoáng, nở nụ cười chẳng giống ai, khó khăn vớt vát lại: “Sao cậu chẳng chịu nói trước một tiếng, đã giành mất lời thoại của tôi rồi?”
Nam Sơn quay người kéo anh vào một hang động nhỏ.
Phương tiện ở “Cục dân chính” của Người Thủ Sơn thật sự quá sơ sài, nhân viên sống thì không trông chờ rồi, cơ mà ngay cả tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bieu-ly/2276689/quyen-3-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.