Lúc này đáng sợ nhất chính là hỗn loạn, nhưng có lợi nhất cũng là hỗn loạn.
Dưới sơn môn là hàng đàn mutai bịt mắt lăn lộn trên mặt đất, người dẹp chỉ riêng bị quái thú mình nuôi đè chết đã tổn thất vô số, tù và chỉ huy chúng dựa vào đó để sinh tồn dưới sự quấy rối của âm thú chuyên nghề ồn ào sớm đã mất tác dụng, lũ mutai đen sì hoàn toàn mất khống chế, tán loạn khắp núi đồi như một đàn gián không đầu.
Âm thú và thực nhãn thú thì bắt đầu đánh nhau, âm thú bị thực nhãn thú làm mù mắt, đau đớn gào thét, vì là đau thật nên kêu rên cũng hết sức chân thật, thực nhãn thú tuy da dày nhưng trên màng tai lại không có mai, bị từng đợt sóng âm liều chết quét qua, bộ não vốn đã nhũn như bùn càng thêm mơ hồ, bắt đầu không ngừng quay vòng vòng tại chỗ.
Còn có vô số động vật hoang dã lớn bé lăn lộn dưới sơn môn, giống như đồng loạt bị bệnh chó dại, bất kể gặp phải chướng ngại vật gì, đều nhe nanh giơ vuốt.
Cứ thế, so với lần đó người dẹp dẫn hàng đàn mutai bao vây, đám địch nhân này tuy khả năng tác chiến riêng lẻ cực mạnh, nhưng có vẻ hơi vô tổ chức vô kỷ luật.
Chưa đến sơn môn thì chúng đã tự cắn xé nhau trước rồi.
Nhưng nơi đây xét cho cùng hoàn cảnh hiểm ác, tình thế phức tạp, bọn quái vật tuy nội đấu nghiêm trọng, song cùng chung một mục tiêu quỷ dị – dù chết cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bieu-ly/2276682/quyen-3-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.