Nửa đêm, quyền trượng tộc trưởng dựng ở một bên, nó cháy mãi không tắt, ngọn lửa cứ còn nguyên, mà từ đầu đến cuối cũng không thấy ngắn bớt chút nào.
Ngọn lửa tỏa ra sắc u ám ấy tựa như một viên dạ minh châu cực to.
Nam Sơn đang ngồi trên một cái ghế đơn giản, tay chống trán ngủ lim dim, cậu nhíu mày, hàng mi vừa dài vừa cong thi thoảng hơi rung rung, tạo thành một vòng đậm màu.
Chử Hoàn sửng sốt một lát, mới phát hiện mình đã chiếm mất giường của Nam Sơn.
Thoạt đầu anh thử cử động tay trái, phát hiện cảm giác tê cứng khi trúng độc cơ bản đã không còn, nhưng toàn thân vẫn chẳng có chút sức lực nào.
Chử Hoàn thay đổi tư thế, giãn tứ chi đau mỏi, nhớ lại khái quát chuyện xảy ra lúc trước, kết quả là không nghĩ thì thôi, càng nghĩ càng nằm không yên.
Lúc này anh vô cùng bức thiết muốn tìm một người để hỏi rõ triệt để tiền căn hậu quả.
Không phải để thỏa mãn lòng hiếu kỳ, mà là Chử Hoàn cần một người chứng minh mình chưa điên.
Trước mắt dù có sự lựa chọn thích hợp là Nam Sơn nhưng cậu lại ngủ mất rồi. Chử Hoàn băn khoăn một hồi, cuối cùng sự bức thiết trong lòng bị khuôn mặt say ngủ của Nam Sơn đánh bại, anh kiềm chế nỗi lo lắng, không nhẫn tâm quấy rầy cậu.
Chử Hoàn mệt mỏi nhắm mắt, quyết định sau khi trở về, bất luận thế nào cũng phải đến khoa tinh thần khám xem sao.
Anh phát hiện mình bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bieu-ly/2276619/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.