Edit: Yển
Chử Hoàn báo cáo Lão Vương về hướng đi mới của mình bằng giọng điệu và hiệu suất như báo tin, đồng thời trước khi đối phương kịp bày tỏ quan điểm – tức là lôi mẹ ra chửi, đã cúp máy cái rụp, sau đó họ cùng lên một chiếc xe buýt không biết chạy về phương nào.
Chử Hoàn vừa lên xe liền bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi, tận đến lúc này trong đầu anh vẫn không nhịn được chiếu lại cảnh Nam Sơn trị kẻ lừa đảo, và nếu như có thể, anh thật sự muốn quay lại cảnh đó để phân tích từ từ.
Lúc ấy, sau khi kẻ lừa đảo sùi bọt mép ngã xuống đất, đã thu hút rất nhiều người dừng chân vây xem, nhưng do hắn đã ở đây một thời gian, dân bản xứ đều nhẵn mặt, cho nên xem thì xem vậy thôi, chứ ban đầu mọi người đều cho là hắn đang giả bộ, chẳng ai thèm quan tâm.
Đầu sỏ Nam Sơn này công nhiên đứng bên ngoài đám đông, hai tay chắp sau lưng, sắc mặt bình tĩnh, biểu cảm tự nhiên, giống như chẳng liên quan gì đến mình.
Kẻ lừa đảo vừa nôn mửa vừa co giật như rối gỗ bị giật dây, như thể có một bàn tay vô hình đang chơi đùa tứ chi hắn, thoạt nhìn chẳng những giống làm bộ, hành động còn hơi khoa trương. Có người ở bên cười cợt hóng hớt, cho đến khi thấy hắn ta nôn ra màu đỏ.
Mới đầu là máu li ti, sau đó lại lẫn cả máu cục.
Những người xung quanh thấy máu, rốt cuộc trở nên nghiêm túc, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bieu-ly/2276589/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.