Mùa đông tháng Chạp lạnh thấu xương, thành Thịnh Kinh trắng phau màu tuyết. Cả hoàng cung chìm trong trận tuyết lớn trắng toát mù mịt đất trời.
Hữu thị lang bộ Công kiêm Đại lý tự Thiếu khanh Tô Ôn Duẫn trong bộ quan bào đỏ thẫm đang tiến vào hoàng cung. Dưới làn mưa tuyết liên miên bất tận, Tô Ôn Duẫn bước tới điện Thùy Củng. Anh ta không được vào điện yết kiến ngay mà phải chờ thái giám vào thông báo. Xong xuôi, Tô Ôn Duẫn mới được đặt chân vào điện Thùy Củng. Trước tiên, Tô Ôn Duẫn hành lễ với Triệu Phụ. Lúc ngẩng đầu lên, ánh nhìn của anh ta đột nhiên khựng lại ở Đường Thận – người đang đứng giữa điện Thùy Củng.
Hai người chạm mắt, Đường Thận lia mắt đi, nét mặt bình thản.
Triệu Phụ vẫn ngồi trên giường La Hán, ấp tay lên lò sưởi nhỏ, nói: “Phỉ Nhiên cũng đến rồi, tuyết đầy trên mũ quan kìa.”
“Thần – Tô Ôn Duẫn xin diện kiến Thánh thượng.”
Triệu Phụ cười: “Ngồi đi.”
Tiểu thái giám lập tức bê ghế sang. Đường Thận và Tô Ôn Duẫn cùng nhau ngồi xuống.
Triệu Phụ nói: “Ngươi hãy đọc kĩ bản tấu của Cảnh Tắc.” Đại thái giám Quý Phúc lập tức đưa quyển tấu của Đường Thận cho Tô Ôn Duẫn.
Tô Ôn Duẫn mở bản tấu ra xem. Càng đọc, nét mặt anh ta càng khó hiểu. Cuối cùng, anh ta kìm nén mong muốn được hỏi chuyện Đường Thận để tâu với Triệu Phụ: “Bẩm bệ hạ, xem ra thần và Đường đại nhân không mưu mà hợp.”
Hình như tâm trạng của Triệu Phụ rất tốt, ông ta cười ha hả: “Đúng thế. Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bat-da-thien/1011185/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.