Nhà có cô em gái khuê nữ nên Đường Thận tìm hiểu kĩ chuyện cưới xin của nam nữ thời đại này.
Khai Bình hoàng đế Triệu Phụ có lệnh: “Nam giới từ mười sáu tuổi, nữ giới mười bốn tuổi trở lên được phép bàn chuyện hôn nhân.” Tức là con trai mười sáu tuổi và con gái mười bốn tuổi là có thể đính hôn với nhau, thậm chí là dựng vợ gả chồng ngay. Mặc dù thế, trai gái thời này không nhất thiết cứ mười sáu tuổi, mười bốn tuổi là bắt buộc phải kết hôn.
Từ trước đến giờ, Đường Thận vẫn nghĩ rằng em gái mình nên chờ đến năm mười tám tuổi.
Kỳ thực ở thời cổ đại, những cô gái mười tám tuổi mới lập gia đình không hề ít.
Mười tám tuổi chưa bị coi là quá lứa lỡ thì, nhưng phần lớn những cô gái ấy đều là đính hôn từ hai năm trước, chỉ chờ đến mười tám tuổi rồi cưới thôi.
Đàn ông con trai càng thoải mái hơn, vì nam giới hai mươi tuổi mới làm lễ đội mũ, nên đâu đâu cũng có những chàng trai hai mươi tuổi chưa lập gia đình.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, Vương Trăn đã hai mươi tám tuổi rồi, hai tám tuổi còn chưa thành thân…
Bình thường ở bên Vương Trăn, Đường Thận chẳng bao giờ nghĩ sư huynh mình lớn tuổi cả, bởi Vương Trăn chẳng những phong nhã tuấn tú mà còn lỗi lạc hơn người. Vả lại, cậu là người hiện đại, ở thời của cậu, tuổi hai tám vẫn còn trẻ trung, hào hoa lắm. Nhưng bây giờ nghĩ lại mới thấy, con các quan bằng tuổi Vương Trăn đều đã bốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bat-da-thien/1011176/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.