Tan làm, Đường Thận đợi ở điện Cần Chính một lúc, sau đó thì lên xe ngựa của Vương Trăn, hai người cùng xuất cung.
Thời cổ đại, quan lại cũng có khái niệm tăng ca và không tăng ca. Giống như thời hiện đại, các cấp lãnh đạo chả mấy khi phải tăng ca, Vương Trăn hiếm lắm mới có hôm phải làm việc thêm giờ. Nhưng Trung Thư xá nhân dạng như Đường Thận, đâu phải cứ hết việc là được tan làm, còn phải để ý xem cấp trên đã về chưa nữa.
Lãnh đạo còn ngồi đó, anh có dám về không?
May mà cấp trên của Đường Thận, Hữu thừa Từ Bí – Từ tướng công – là người cao tuổi, rất ít khi ở lại nha môn quá giờ, nên Đường Thận cũng thường xuyên thoát kiếp tăng ca.
Hai người xuất cung xong không đến Bách Bảo Các ngay mà ai về phủ nấy trước để thay quan bào.
Khi Vương Trăn đến phủ Thám hoa thì Đường Thận đã thay xong quần áo ra đường. Thấy kiệu của Vương Trăn, cậu hơi ngạc nhiên. Lên kiệu, Đường Thận thắc mắc: “Sư huynh, mình đang đi xe ngựa cơ mà, sao lại đổi thành kiệu thế này?”
Vương Trăn mặc bào gấm trắng tinh, phong thần tuấn nhã, tay cầm chiếc quạt. Chiếc quạt đang được gấp gọn lại, chàng gõ nhè nhẹ vào lòng bàn tay, khiến viên đá tiết gà màu đỏ thẫm treo dưới đuôi quạt khẽ đung đưa.
“Từ đây đến phố lớn Chính Dương Môn khá gần mà. Tiểu sư đệ, đệ không muốn đi kiệu à?”
Đường Thận: “Không phải đâu ạ.”
Thực ra là vì xe ngựa rộng hơn, hai người đàn ông ngồi rất thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bat-da-thien/1011166/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.