Trời tối om om, trong trạm dịch, chỉ nghe thấy tiếng gió thổi ào ạt và tiếng mưa rả rích.
Tô Ôn Duẫn lựa lúc tối trời đến gặp Đường Thận, mặc đồ đen, rõ ràng là muốn giữ bí mật. Bỗng nhiên, ngoài phòng có tiếng sứ bể; Tô Ôn Duẫn giật mình, lẳng lặng đi đến cửa sổ, khẽ đẩy cửa sổ hở ra một khe nhỏ xíu. Thì ra ở tòa đối diện có một viên quan hậu đậu làm đổ mâm bát xuống sàn.
Đóng cửa lại, Tô Ôn Duẫn đi về giữa phòng, hỏi Đường Thận: “Đường đại nhân có nghĩ đây là thiên tai thật không?”
Đường Thận ngạc nhiên hết sức. Cậu suy tư chốc lát rồi nghiêm túc đáp: “Thật lòng mà nói, nếu chỉ là thiên tai, Thánh thượng sẽ không phái hẳn một đoàn Giám sát Sứ đến Thứ Châu. Mục đích đến Thứ Châu của chúng ta chính là điều tra xem ngoài yếu tố thiên tai ra, có sai phạm của con người không. Có điều, hạ quan chưa rõ, rốt cuộc Tô đại nhân… có dụng ý gì khi sang đây tối nay?”
“Khởi Cư lang phụ trách ghi chép việc hàng ngày của hoàng đế, bình thường sẽ chẳng bao giờ rời cung.”
Đường Thận im như thóc, không hé răng nửa lời.
Tô Ôn Duẫn bình thản nhìn cậu, cười nói: “Vì thế, Đường đại nhân đến Thứ Châu… với mục đích gì đây nhỉ?”
Đường Thận không có cách nào trả lời câu này cả.
Chẳng những Triệu Phụ không nói cho cậu biết ý đồ của ông ta khi phái cậu đi Thứ Châu, kể cả ông ta có ngầm dặn dò đi chăng nữa, cậu cũng chẳng thể nói trắng ra cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bat-da-thien/1011152/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.