Tan học ở Quốc Tử Giám, Đường Thận đem thơ thí thiếp mới viết hôm nay đến phủ Thượng thư tìm Vương Trăn.
Vương Trăn là Thượng thư bộ Hộ, ngày nào cũng bận bịu. Đường Thận đến mười lần thì phải sáu lần anh ta vắng nhà. Vì thế, mọi ngày cậu sẽ gửi bài cho quản gia, khi nào Vương Trăn xem xong sẽ chữa bài cho cậu, rồi đến hôm sau, anh ta sẽ dành thời gian dạy cậu ở phủ. Ấy thế mà hôm nay Đường Thận nghĩ tới nghĩ lui, lại nói với quản gia rằng: “Ta có thể ở lại phủ chờ Tử Phong sư huynh về được không?”
Quản gia ngạc nhiên, nói: “Đường tiểu công tử nếu không bận, xin cứ tự nhiên.”
Quản gia mời Đường Thận vào phủ, cung kính tiếp đãi.
Vầng trăng lơ lửng trên không trung, muôn vì tinh tú giăng kín vòm trời. Vương Trăn mặc quan bào phẳng phiu màu đỏ thuần bước vào cổng. Quản gia thưa với chàng là Đường Thận đang đợi trong phủ, chàng liền dừng bước, lẩm bẩm “Thế à,” song không tỏ vẻ ngạc nhiên chút nào, dường như đã biết trước rằng hôm nay Đường Thận sẽ đợi mình.
Đường Thận đang uống trà trong phòng khách, nghe thấy tiếng bước chân thì ngó ra cửa, liền thấy Vương Trăn hẵng còn mặc nguyên quan phục đến gặp mình. Dưới ánh sáng giao hòa dịu êm của vầng trăng và những ngọn nến, gương mặt tuấn nhã của Vương Tử Phong càng dịu dàng gấp bội. Chàng cười lịch thiệp: “Tiểu sư đệ chờ lâu lắm rồi hả?”
Đường Thận: “Chỉ độ nửa canh giờ thôi ạ.”
“Ăn cơm chưa?”
“Đệ chờ sư huynh nên chưa dám ăn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bat-da-thien/1011125/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.