Tôn Nhạc bám theo Đường Thận trách móc suốt ba ngày, cậu phải hứa với chú béo là sẽ mời cậu ta ăn bánh bao thịt heo ở cổng học viện Tử Dương, chú béo mới bớt giận.
Tôn Nhạc: “Hừ, còn lâu tớ mới tin cậu chỉ là thiếu gia nhà họ Đường. Trân Bảo Các kiểu gì chả có phần của cậu!”
Tôn Nhạc không ngốc, phủ Cô Tô có hàng đống con nhà giàu, song những đứa vào được học viện Tử Dương đều phải đạt tiêu chuẩn của Dư sơn trưởng, tức là có chân tài thực học. Hôm trước Đường Thận kéo vải đỏ khai trương cùng với Đường phu nhân ngay trước mặt chú béo, làm sao chú ta không đoán ra thân phận của Đường Thận cho được?
Nghĩ chán chê, nhóc béo vẫn chưa nguôi giận: “Cậu phải mời tớ ba bữa cơ!”
Đường Thận: “Cậu còn có tiền đồ không hả?”
Cả hai phá lên cười giòn giã.
Ăn bánh bao xong, hai người bạn nói chuyện về kì thi huyện diễn ra vào năm ngày sau.
Tôn Nhạc hỏi: “Năm ngày nữa là thi huyện rồi đấy, cậu có tự tin không?”
Đường Thận nghĩ thầm: Vấn đề đâu phải tự tin hay không tự tin, vấn đề là nhất định phải đỗ.
“Chắc là ổn thôi,” Đường Thận hỏi ngược lại: “Thế còn cậu?”
Tôn Nhạc thở dài thườn thượt: “Tớ bắt đầu đến trường phủ học từ năm ngoái, giờ đã một năm rưỡi rồi. Trước đó còn học gia sư bảy năm, tổng cộng là tám năm. Năm nay cậu chưa đến mười bốn, còn tớ thì đã mười lăm. Cậu cũng biết đấy, anh họ tớ đỗ tú tài đúng năm mười lăm tuổi.”
Đường Thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bat-da-thien/1011112/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.