Lan tỷ nhi hấp nồi màn thầu, hầm nồi cháo, lại lấy rau khô trong nhà xào một đĩa đồ ăn, Lục Vân Thụy và Vương Phượng Ngọc ngày nào cũng phải ăn chút thức ăn mặn, nhưng hôm nay Vương Phượng Ngọc chưa cho nàng tiền đi cắt thịt.
Lan tỷ nhi lặng lẽ liếc nhìn nhà chính một cái, cũng không dám tiến lên xin tiền vào thời điểm này.
Hết cách, chỉ có thể mò hai quả trứng gà trong cái rổ ở nhà ra, tráng một đĩa trứng gà.
Trong nhà chỉ có Lục Vân Thụy là mỗi buổi sáng có thể ăn hai quả trứng chiên bằng dầu, hoặc là lúc đói bụng Vương Phượng Ngọc sẽ làm cho hắn trứng gà hấp muối* làm đồ ăn vặt.
(*) Gốc là 盐焗鸡蛋
Thời điểm xào đồ ăn hằng ngày sẽ rất ít tráng trứng gà, Vương Phượng Ngọc nói đó là vì muốn để lại cho Lục Vân Thụy bồi bổ đầu óc.
Nhặt màn thầu trong lồng hấp bỏ vào rổ, múc một bồn cháo, Lan tỷ nhi nhẹ tay nhẹ chân bưng cơm trưa đến nhà chính, quy củ cẩn thận đặt đồ ăn lên trên bàn: "Cha, mẹ, ăn cơm thôi, con đi...... gọi tam ca."
Lúc này Vương Phượng Ngọc vốn đã thở không xuôi, nghe Lan tỷ nhi nói xong liền mắng xối xả như trút nước: "Tao nói bao nhiêu lần rồi, mày chỉ có một ca ca, tam ca cái gì mà tam ca? Đại ca nhị ca của mày ở đâu ra? Lớn như vậy rồi mà không nhớ nổi phải không?"
Lan tỷ nhi cúi đầu co bả vai lại không dám nói chuyện.
Cơn tức cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-gian-tu-thuc/2522438/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.