Đứa nhỏ trong bụng ước chừng sẽ sinh vào mùa xuân, mặc dù đã qua mùa đông, nhưng suy cho cùng vẫn còn chút khí lạnh, mấy cái yếm với tã lót mới sinh đều đã chuẩn bị xong.
Tuy có Diêu Xuân Linh hỗ trợ làm mấy cái, mẹ và tẩu tẩu trong nhà cũng thường gửi người giao đến, nhưng Sầm Ninh vẫn muốn tự mình may mấy cái cho con.
Đôi tay y bởi vì mang thai mà có hơi sưng phù, không tiện cầm kim, may đồ chậm hơn rất nhiều so với trước đây, lại thêm việc ngồi lâu thì lưng không chịu nổi, một cái yếm nhỏ mặc lót thân cũng phải tốn mất mấy ngày mới may xong.
Mưa rơi, trong sân có mùi bùn đất tươi mát, Sầm Ninh ngồi dưới mái hiên, khoác áo bông không nóng cũng không lạnh, nhấm nháp bánh táo chua Lục Vân Xuyên mua cho vừa may yếm, lưng ngồi đến ê ẩm, liền chống eo đi qua đi lại trong nhà chính, tiện thể cho mắt nghỉ ngơi.
Vỗ về bụng mình, khóe miệng của Sầm Ninh cứ cười mãi.
Buổi trưa thì Ngô thẩm làm cơm, nhìn thấy xương heo trên bệ bếp trong phòng, Ngô thẩm cười với Sầm Ninh: "Xuyên tiểu tử lại lên trên trấn mua thịt à? Sáng hôm nay hãy còn mưa đấy."
"Vừa hay trong nhà thiếu chút đồ, hắn lên trấn sẵn mua luôn." Sầm Ninh nở nụ cười, đỡ bụng lấy cái chậu đựng xương heo đưa cho Ngô thẩm.
"Ngươi nghỉ đi, ta làm cho." Ngô thẩm vội nói, "Thế trưa nay ninh canh cho ngươi uống nhé, ngươi sắp sinh rồi, uống nhiều canh một chút bổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-gian-tu-thuc/2522423/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.