Cô là mối tình đầu ngây thơ của anh, là người con gái mà anh yêu thương sâu đậm. Tình yêu anh dành cho cô là bảy năm, chưa một phút giây nào anh không nhớ về sự quyến rũ ấy khiến anh say đắm. Vậy mà, hai người thế nhưng lại có thể chia tay.
Bảy năm sau, Lâm Tiêu Mặc gặp lại Thích Giai. Anh bá đạo ép cô về bên anh, bá đạo cự tuyệt sự chối bỏ của cô. Anh muốn ôm cô! Muốn cưới cô! Anh muốn được ôn nhu cưng chiều cô! Anh muốn dành tặng cho cô những gì tốt đẹp nhất trong cuộc đời anh! Nếu có ai hỏi anh bá đạo vì ai, anh sẽ trả lời: Vì cô! Nếu họ hỏi anh có thể bá đạo hơn nữa không, anh sẽ cười lớn: Có thể! Anh muốn chiếm hữu lấy cô, một chút cũng không có ý định buông tay.
Cô và anh chia tay, nhưng chẳng phải vẫn có thể tái hợp hay sao? Anh sẽ cùng cô tái hợp. Anh sẽ lừa cô đi về làm lão bà phu nhân của anh! Cô, cả đời này đều không thể thoát khỏi anh! Yêu lâu rồi, giờ phải cưới thôi!