Biên tập: Nhã.
–
Mạnh Triều Huy! Sao lại là cậu ta chứ? Da đầu Khương Mộ Vân ngay tức khắc run lên.
Cậu có đến khu quân huấn? Cậu là một bé ngoan chính hiệu vậy mà cũng có lúc ngỗ nghịch với dì Diêu? Chắc là cùng một tên đấy chứ?
Trong đầu Khương Mộ Vân dần hiện ra vô số khả năng có thể xảy ra.
Chỉ chốc lát, bên ngoài hành lang ký túc xá nam sinh đã có rất nhiều người đứng xem náo nhiệt, thậm chí còn có người bóp cổ tay thở dài thắc mắc vì sao người được gọi xuống lầu không phải là mình.
Không biết từ bao giờ mà dưới lầu có rất nhiều nữ sinh vây quanh nhìn, họ nghị luận ầm ĩ, chờ xem chuyện cười.
“Ra rồi, ra rồi kìa!” Bỗng nhiên có nữ sinh hưng phấn kêu lên.
Khương Mộ Vân ngẩng đầu nhìn lại, mặc dù ánh sáng trên ký túc xá tương đối tối, nhưng cô vẫn có thể nhận ra người được gọi là nam thần nhan sắc chính là Mạnh Triều Huy, cái người mà cô quen biết.
Lúc này Mạnh Triều Huy cũng nhìn xuống lầu, tầm mắt cậu vừa vặn chạm vào Khương Mộ Vân, khoé miệng nhỏ không nhịn được mà vểnh lên.
Khương Mộ Vân không nhìn thấy rõ nét mặt của cậu, nhếch miệng bảo: “Đi thôi, cậu ta sẽ không xuống đâu.”
Hai người bọn họ đã cãi nhau vào vài ngày trước, rồi cả hai ra về trong không vui, cậu là loại người hẹp hòi mang thù, nhất định sẽ cố ý đứng ở trên để nhìn trò cười của cô.
Khương Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-toi/2587891/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.