Mạnh Triều Huy ra khỏi KTV liền đi bừa vào một quán cà phê, cậu chọn chỗ gần cửa sổ để ngồi.
Trước mắt cậu giờ đây luôn hiện ra bóng dáng quyến rũ của Khương Mộ Vân nằm trên ghế sô pha, nhưng đây là dáng vẻ của cô đối với người đàn ông khác, cậu tức đến mức đỉnh đầu gần như có thể bốc khỏi, cậu sợ nếu cậu còn nấn ná ở đấy lâu hơn thì bản thân sẽ làm ra những hành động điên cuồng.
“A Huy!” Vai cậu bị vỗ mạnh một cái.
Mạnh Triều Huy ngẩng đầu, mặt mày giãn ra: “A Lượng.”
“Cậu đang nghĩ gì vậy? Tôi đây chào cậu mấy tiếng rồi đấy.” Lương Lượng ngồi chéo phía đối diện cậu, cậu chàng còn quay người vẫy tay về phía cửa.
“Cậu xem ai đến này.” Lương Lượng nói với giọng thần bí.
Mạnh Triều Huy đánh mắt nhìn sang, là một cô gái cao đội mũ lưỡi trai màu trắng, cô gái kia đang bước nhanh về phía họ.
Cô gái bước đến trước mặt Mạnh Triều Huy, rồi cô gái cởi chiếc mũ lưỡi trai màu trắng, để lộ gương mặt xinh đẹp quyến rũ.
“Bảo Lỵ?” Mạnh Triều Huy kinh ngạc hỏi, sau đó cậu nhìn về phía Lương Lượng, có phần vui mừng cho cậu bạn của mình: “Hai người các cậu đang ở cùng một chỗ sao?”
“Dĩ nhiên không phải!” Lương Lượng sợ hãi nói to.
Thôi Bảo Lỵ lại đội cái mũ lưỡi trai lên, cười nói: “Tôi nghe A Lượng nói cậu ta sẽ đến gặp cậu vào ngày quốc khánh, nên tôi phải mặt dày mày dạn đi theo cùng. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-toi/2587862/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.