“Tốt lắm, Thần Khê, đã chạng vạng, chúng ta nên đi ra ngoài!” Uống xong rượu trong vò, Đông Phương Ưu nói.
“Ca, ngươi rượi này là cái gì a!” Hắn rõ ràng là uống rượu sẽ say, hôm nay uống nhiều như vậy, lại một chút say ngà ngà đều không có.
“A, đây là rượu trái cây, sẽ không say người, ta biết ngươi không thể uống rượu, cho nên phân phó người làm riêng. Được rồi, đi ra ngoài thôi, ta sợ bên ngoài có người quỳ gối té đến xỉu.”
“Ân.”
Hai người mở cửa ngự thư phòng, chứng kiến chúng thần tử quỳ gối bên ngoài.
Thấy tân hoàng, các đại thần tiếp tục nói,“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
“Ái khanh bình thân.”
“Tạ Hoàng Thượng.”
“Thừa tướng phân phó thỉnh Hoàng Thượng di giá Khánh Dương điện, hết thảy đều chuẩn bị tốt.” Một thái giám tổng quản đối với Đông Phương Ưu nói.
“Tốt lắm, trẫm đã biết.”
“Thần Khê, đi thôi, đi Khánh Dương điện.”
Đi theo Đông Phương Ưu cùng quần thần, mọi người đi tới Khánh Dương điện.
Cung điện xanh vàng rực rỡ là cung điện hoàng gia chuyên dùng để cử hành lễ mừng, trong điện quý giá ung dung đẹp đẽ, phi thường có khí thế hoàng gia.
“Ca ca, chuyện đó, phụ hoàng đi tìm người nào vậy?” Thần Khê hỏi Đông Phương Ưu bên cạnh.
“Phụ hoàng? Phụ hoàng nói đi tìm hoàng thúc có chút việc.”
Phụ hoàng đi tìm hắn? Cũng không biết sự kiện kia có thể giải quyết hay không.
“Thần Khê, nhập tọa đi, hôm nay rất trọng yếu, cho nên không thể trốn đi chỗ khác nga.”
“Nga, đã biết.” Nếu thân là người hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-toi-say-cung-ruou-voi-tho/1576723/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.