Nhan Cửu vốn định chụp một tấm ảnh thức ăn trên bàn để gửi cho anh, nhưng ánh sáng trong phòng không tốt lắm, cô giơ điện thoại lên rồi từ bỏ.
Nhưng lập tức một bàn tay đưa ra, đón lấy điện thoại trong tay cô, mở chế độ selfie, lợi dụng cánh tay dài của mình mà chụp một tấm hình với Nhan Cửu và thức ăn trên bàn.
“Này, tấm hình này mà gửi cho bạn trai em thì sao nhỉ, ha ha.” Quan Độ nói như đùa giỡn.
Nhan Cửu nhìn tấm hình, chụp khá đẹp, nhưng dù cô và Quan Độ có quan hệ tốt đến mấy thì cô cũng sẽ không làm những việc có thể làm Triệu Tế Thành hiểu lầm.
Quan Độ xưa nay vốn không đứng đắn tí nào, anh ta bĩu môi, chìa tay ra rồi nói:
“A ha, bạn trai em là ai, anh tò mò quá, lần trước anh còn nhớ em thích… thích Tô tổng mà hả?”
Vẻ mặt Nhan Cửu méo xệch, cô khẽ ho một tiếng khỏa lấp sự ngại ngùng của mình, sau đó thì thầm:
“Sao anh lại biết…”
Quan Độ cho miếng cơm vào miệng, nói:
“Bí mật.”
Nhan Cửu bó tay với anh ta, cũng không muốn tiếp tục chủ đề này khiến khơi gợi lại quãng thời gian có phần ngốc nghếch đó nữa, thế là nhanh chóng nhắn mấy chữ gửi cho Triệu Tế Thành.
……
Điện thoại rung lên hai tiếng, nhưng chủ nhân của nó không nhanh chóng cầm lên.
Y tá đứng cạnh nhìn thấy, Đoàn Thanh đang bôi thuốc cho Triệu Tế Thành cũng liếc thấy.
Nhưng trong phòng sơ cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-muon-gi-em-cung-la-cua-anh/3618838/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.