Lời nói của anh tuy không có chút uy hiếp nào nhưng lại như có băng trong đó khiến Thư Tình Vi phải nén cơn giận, đối phương nếu đã để tâm đến chuyện cô ta có nhà ở thành phố B hay không tới mức độ đó rồi, danh tiếng ắt càng quan trọng hơn, lỡ như sau này Đoàn Thanh lại đến quấy rối…
Thôi bỏ!
Thư Tình Vi cắn răng, ánh mắt tức tối quét qua Nhan Cửu đang tỏ ra dương dương đắc ý và Ôn Nhạc Lê với vẻ mặt đáng thương, sau đó nhìn Đoàn Thanh vẻ ý nhị sâu xa, ném lại một câu: “Vậy thì không bao giờ gặp lại nữa.”
Rồi bỏ đi.
Nụ cười trên gương mặt Nhan Cửu nở rộ, dáng vẻ ban nãy trong tích tắc biến mất không chút tung tích, dù sao trước kia khi ở cạnh Nhan Lạc cô luôn giúp chị diễn xuất, những lời thoại và ngữ khí của nữ phụ ác độc, cô vẫn khá là quen thuộc!
Đối phó với người chưa đạt được mục đích sẽ không buông tha, cũng không biết lý lẽ thì phải kiêu ngạo hơn cô ta, trước tiên làm nhụt chí cô ta, rồi sau đó khiến đối phương phải cân nhắc quyền lợi rồi mới quyết định có làm ầm lên hay không.
Câu nói cuối của Triệu Tế Thành đúng là càng đặc sắc hơn, nghĩ đến đó cô quay sang nhìn anh, ai ngờ anh lập tức gạt Đoàn Thanh sang một bên, bàn tay đặt hờ trên eo cô lập tức buông ra, Đoàn Thanh cũng đứng cách xa cô hơn nữa.
“Chút chuyện này cũng không xử lý tốt được.”
Đoàn Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-muon-gi-em-cung-la-cua-anh/3618816/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.