“Thuốc đẩy, ngay!”
Giọng Triệu Tế Thành vẫn trầm tĩnh, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào số liệu trên màn hình máy giám sát, chỉ huy y tá nhanh chóng tiến hành cấp cứu.
Sau khi truyền thuốc vào cơ thể, số liệu dần dần tăng lên, anh đeo ống nghe đang treo trên cổ lên, nghe chăm chú một lúc rồi nhíu mày, nói:
“Nước muối 500, trước khi truyền thì thêm vào hai viên khử giáp và dopamine, thêm một viên cho thận.”
Tim Nhan Cửu đập thình thịch dữ dội, cô không hiểu những tên thuốc cấp cứu kia, nhưng ngay cả cô cũng biết nếu chỉ số của bệnh nhân mãi không tăng lên thì căn bản không thể lên bàn mổ được.
“Lên đi, lên đi.”
Giọng nói mừng rỡ của Đoàn Thanh vẳng ra, huyết áp xem như cũng đã tăng lên nhờ thuốc, nếu có thể duy trì ổn định một lúc, chụp phim xong, bác sĩ các khoa hội chẩn, rồi bảo phòng mổ mở vùng màu xanh, thì chưa biết chừng bệnh nhân này không có vấn đề gì lớn cả.
Nhan Cửu thầm thấy yên lòng hơn, nhìn sang bên cạnh thì phim chụp ngực chụp cạnh giường ban nãy đã có, bác sĩ trực ban khoa Ngoại lồ.ng ngực đang quan sát tấm phim với vẻ mặt nghiêm túc, màn đã kéo ra, Triệu Tế Thành bước ra, vạt áo phía dưới không biết đã bị dính máu từ lúc nào, trông vô cùng chói mắt. Anh nhìn bác sĩ Thạch khoa Ngoại lồ.ng ngực đang xem tấm phim, nhét cây bút đèn vào trong túi, rồi hỏi:
“Tràn dịch màng phổi?”
“Đúng, lại thêm gãy nhiều xương sườn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-muon-gi-em-cung-la-cua-anh/3618797/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.