Nhan Cửu là một biên kịch xuất sắc bẩm sinh, tuy cô chưa từng yêu đương nhưng dựa vào thành tích học tập và trí tưởng tượng phong phú, cô đã viết ra cảnh hôn trong “Kẻ trầm lặng” lọt vào top 10 cảnh hôn xuất sắc nhất trong năm.
Cô đã vô số lần tưởng tượng đến cảnh tượng bản thân nếu có một ngày được hôn người mà mình yêu thì sẽ ra sao, thời tiết, cảnh sắc, chuồn chuồn đậu nước, trong sáng nhẹ nhàng, gương mặt cô chắc chắn là đỏ bừng, đối phương nhất định là rất yêu rất yêu cô… Mary Sue thế nào thế nào thì tuyệt đối cũng sẽ không giống bây giờ, trông vô cùng bạo lực máu me.
Không sai, sở dĩ nói là “cắn”, là vì môi của cô trước khi chạm vào Triệu Tế Thành thì răng cửa đã bập vào môi dưới của mình trước, do quá mạnh nên đã một một mùi tanh tanh mặn mặn dâng lên.
Không lãng mạn, không tình yêu, tư thế kỳ dị, cảnh tượng lạ lùng, chứ đừng nói là cô còn bị chảy máu nữa.
Cảm giác đau đớn trước đó quá mãnh liệt khiến cô không còn tâm trí cảm nhận được sự mềm mại dịu dàng và mùi thơm lành lạnh vương vấn xung quanh, trong đầu “ầm” một tiếng tê dại, đờ đẫn nằm bò trên người Triệu Tế Thành, răng cửa còn dính máu nữa…
“Á! Xin lỗi anh xin lỗi anh!”
Nhan Cửu hoảng loạn vội vàng chống tay xuống đất để ngồi dậy, so với chuyện nụ hôn đầu thê thảm này, điều cô quan tâm hơn chính là răng của cô… có phải là nguyên nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-muon-gi-em-cung-la-cua-anh/3618792/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.