“Xử lý xong hết chưa?”
“Đã xong.” Trợ lý Hàn Lâm cúi gập người tôn nghiêm, báo cáo tình hình với boss lớn.
Sở Minh Thành ngồi trong văn phòng làm việc, tòa nhà lớn nhất thành phố, bên ngoài là cửa kính có thể nhìn thấy trọn vẹn mọi thứ nhỏ bé bên dưới. Tay cầm bút, trên bàn là rất nhiều tài liệu khác nhau. Ai nhìn vào cũng biết boss lớn bận bịu cỡ nào, nhưng vấn đề về Triệu Đình Đình thì Sở Minh Thành không bỏ qua chi tiết nào.
“Ra ngoài làm việc của cậu.” Sở Minh Thành cất giọng lạnh lẽo vang giữa không trung, Hàn Lâm nhanh chóng ngoan ngoãn rời đi, trong phòng giờ đây chỉ có hai người ngồi đối mặt nhau. Anh liếc xéo mắt nhìn cậu con trai tinh ranh của mình. “Đã thấy phiền phức mà con gây ra cho mẹ chưa?”
Tiểu Hàn bĩu bĩu môi, dù biết sai vẫn tìm lý do để không bị buộc tội. “Con muốn mẹ biết con là con trai của mẹ thôi mà.”
“Chưa đến lúc.” Anh xoay xoay bút trong tay, chân vắt chéo tôn nghiêm. Trước kia anh từng rất không thích nói chuyện với trẻ con, nhưng không ngờ sinh ra tiểu tử này thì mọi chuyện lại thay đổi. Anh luôn phải trông chừng nó nếu không muốn tiểu Hàn làm loạn.
“Vậy bao giờ mẹ Đình Đình mới biết con là con ruột của mẹ đây? Con không muốn làm con của mỗi mẹ Tố Tố đâu. Mẹ Đình Đình thích hơn!” Tiểu Hàn khoanh tay trước ngực tỏ ý bất mãn.
Lúc này bên ngoài cửa lớn của văn phòng, Diệp Linh tay cầm khay cà phê liền trở nên run run, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774291/chuong-197.html