Cô đau đến nỗi không thể chú tâm vào điều gì khác, cảm giác như da thịt của mình đang bị xé toạc ra, hay nói đúng hơn...cô như bị một con dao sắc nhọn đâm trọn vào hạ thân mình. Đau đớn cộng tủi hờn, cô cứ khóc òa mà không phản kháng. Tại sao chỉ khi trước mặt Sở Minh Thành cô mới yếu đuối như vậy chứ, tại sao chỉ có anh làm cô khóc, hàng vạn câu hỏi vẫn đang quanh quẩn trong đầu Triệu Đình Đình.
Sở Minh Thành không nhân nhượng, anh bắt đầu từ từ rút ra vật lớn đã bị nhuốm làm cho ấm nóng, lúc rút ra rất từ tốn và chậm rãi, vậy mà để cho Triệu Đình Đình thích nghi, anh đâm thật mạnh vào một lần nữa khiến Triệu Đình Đình hét lên vô vọng.
“Sở Minh Thành, anh thà là giết tôi đi, đừng sỉ nhục tôi như vậy!” Cô khóc đến nghẹn họng.
Không muốn trong lúc hưng phấn bị những lời của bảo bối này làm cho hụt hẫng, Sở Minh Thành với chiếc cà vạt màu đen, anh nhanh tay với tới bịt miệng Triệu Đình Đình, thắt nút dây phía sau đầu cô khiến cô chỉ ú ớ rên la mà không thể nói thêm lời nào.
“Suỵt. Lúc hưởng thụ không nên nhiều lời.” Anh vuốt nhẹ má cô, trong mắt Triệu Đình Đình cô không khác nào bị mỉa mai.
Đã qua bốn năm rồi, kể từ ngày cô đặt chân vào biệt phủ của Sở gia, kể từ ngày cô bị Sở Minh Thành làm cho đau đớn. Hôm nay một lần nữa cô lại bị anh đem ra làm trò tiêu khiển cho bản thân mình. Trái tim cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774289/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.