“Cô định làm gì?”
Cảm nhận được bàn tay dơ bẩn của Sở Tố từ khi nào đã mon men lên ngực mình, từng ngón tay như đang thách thức sức chịu đựng của Sở Minh Thành. Chỉ đáng tiếc với hành động này của cô ta anh lại không có hứng thú. Dù một chút cũng không.
Sở Tố giật nảy mình ngước lên, toàn thân có chút run rẩy. Cô đã chủ động đến vậy rồi, Sở Minh Thành còn chưa chịu hiểu sao? Hay là không muốn làm...chuyện đó?
“E...em.” Sở Tố dụi dụi đầu vào ngực Sở Minh Thành, từng ngón tay từ ngực anh đi xuống, lướt qua cơ bụng anh, sau đó dừng lại rồi lướt lên một lần nữa. “Sở Minh Thành, chúng ta có thể...làm cái đó lần nữa không?” Quả thật Sở Tố không thể nhớ nổi đêm hôm đó cô ta đã có cảm giác gì nữa rồi. Thật ngu ngốc khi uống rượu cùng anh để rồi chính mình lại say trước từ lúc nào, ít ra cũng là lần đầu của đời người con gái, nên ghi gắm lại một chút kỷ niệm gì đó chứ. Cô ta thì lại… đúng là óc heo mà!
Sở Minh Thành nhếch nhếch mép, anh không nhìn Sở Tố, đôi đồng tử u ám hòa mình trong bóng tối, nhìn lên trần nhà trầm ngâm, Sở Minh Thành trả lời dứt khoát. “Không.”
Tại sao lại không thể chứ, hai người đã là vợ chồng, ngủ cũng đã ngủ cùng rồi, có thai cũng đã có rồi. Còn gì mà không thể? Đây chỉ là sinh hoạt bình thường của những cặp đôi mới cưới thôi mà. Ít ra Sở Minh Thành và Sở Tố cũng là vợ chồng son. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774245/chuong-150.html