“Ư...khụ khụ..” Bị nước dội vào mặt, Hựu Hựu khó thở ho lên sặc sụa, cậu ta từ từ mở mắt.
Đôi giày da đắt tiền đổ bóng vào mắt Hựu Hựu, đôi giày đế bằng phụ nữ quen thuộc hiện trong mắt cậu ta.
“B...bố.” Hựu Hựu run run nhìn lên. Quản gia Tiêu cũng ở đây, khác nào chuẩn bị cho sự trừng phạt?
Vẫn còn nhận ra Sở Minh Thành là bố, hay cho tên tiểu tử này vẫn giữ được bộ mặt ngây ngốc.
Phát hiện mình đang bị xích tay chân, vả lại còn bị giam giữ trong hầm. Hựu Hựu run run gượng dây, tiếng dây xích quệt với mặt đất thêm sự lạnh lẽo. “Bố, Hựu Hựu làm gì sai sao? Đình Đình có sao không ạ? Đình Đình bị đau chân.” Cậu ta run run chà tay vào nhau.
Bị giam cầm ở đây rồi mà vẫn không quên đến nha đầu kia, xem ra chỉ vài tiếng bên nhau hai người này quan hệ nảy sinh cũng thật tốt. Quan tâm như vợ chồng ‘thực thụ’ vậy.
“Ngủ rất ngon trong phòng.” Sở Minh Thành cười, rõ ràng là cười mà như không cười, nụ cười như lưỡi dao của tử thần đâm xuyên đối phương thành trăm nghìn mảnh.
Thấy Hựu Hựu định bò đến chân của boss lớn, quản gia Tiêu tiến lên một bước ngáng chân ngang mặt cậu ta, cố ý không cho Hựu Hựu bò lên thêm bước nào nữa. Gương mặt quản gia Tiêu chỉ mới nhìn đã khiến Hựu Hựu ám ảnh những ngày tháng bị hành hạ bằng đủ vũ khí trên đời trong căn hầm này.
“Bố, Hựu Hựu...Hựu Hựu làm bố tức giận ư? Hựu Hựu hứa sẽ ngoan mà, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774195/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.